Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyền

 

Hán không chú ý đến, giọng điệu của mình cực kỳ giống hậu bối khiêm tốn xin chỉ bảo.
“Rất đơn giản, ngươi chỉ cần thu bớt tu vi, để nguyên khí không phát ra ngoài là được!”
“Tất nhiên, nếu muốn đi xa hơn trên đạo khôi lồi, nhất định cần phái đối mới một loại công pháp, tu luyện lại từ đầu!”
Lộ trưởng lão cầm lấy trái tim khôi lỗi, dựa theo phương pháp mà Lâm Huyền nói, thu lại nguyên khí, lại lần nữa khắc lên.
Lúc hắn khắc xong một nét cuối cùng, sau khi đặt nguyên thạch vào, trái tim khôi lỗi phát ra ánh vàng.
Vậy mà đã thành công rồi!
Lộ trưởng lão rơi vào trầm tư, từ khi hắn bắt đầu tu luyện, đã tu luyện công pháp thuộc tính băng, nếu như sửa thành tu luyện công pháp thuộc tính khác, không chỉ có khó khăn, hơn nữa còn dễ bị tẩu hỏa nhập ma.
Lâm Huyền đoán được Lộ trướng lão đang suy nghĩ cái gì, lên tiếng: “Trưởng lão đừng lo lẳng, ngươi chí cần tìm một quyến công pháp tu luyện không có thuộc tính cấp bậc cao hơn là được, công
pháp không có thuộc tính tu luyện ra nguyên khí có thuộc tính ôn hòa, sẽ không khiến nguyên khí có thuộc tính tương khắc, đến mức tẩu hỏa nhập ma.”
Nghe được lời nói của Lâm Huyền, Lộ trưởng lão sáng tỏ thông suốt, công pháp không có thuộc tính trong Tàng Kinh Các có cá đống lớn, bản thân tìm một quyển không phải là được rồi sao.
Hắn thông suốt đứng dậy, hai tay duỗi ra cung tay làm lê, cúi đầu một cái thật sâu với Lâm Huyền.
‘Tạ ơn lão sư chí báo!”
Lẻ bái sư!
Lúc này đây, đến lượt Lâm Huyền hoảng sợ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Lộ trường lẵo sẽ hành lề lớn như vậy với mình.
ở Nguyên Võ đại lục, ngoại trừ lấy võ làm tôn, tỏn sùng cường giả ra, còn có một tập tục duy trì mấy vạn năm.
Tôn SƯ trọng đạo!
Trở thành cường giả, ngoại trừ cố gắng của bản thân ra, còn cần truyền thừa, đứng ớ trên vai người khổng lồ mới có thể nhìn được xa hơn!
ớ Nguyên Võ đại lục, bái Sư là chuyện vô cùng trịnh trọng, có thế nói là một ngày làm thầy thì cả đời làm cha, một khi đã coi người nào là Sư phụ, chác chắn phải đối đãi với ân sư giống như phụ thân.
Ân tình như vậy, tất nhiên lề nghi không thể thiếu, hành lễ với thầy, cần ba lần dập đầu, trịnh trọng một chút, còn cần chín lạy.
Nhưng nhiều lúc, một vị cường giả, trưởng bối nào đó cũng không phải muốn tiếp nhận ngươi làm thầy, nhưng mà xuất phát từ cơ duyên nào đó, bằng lòng chỉ bảo một chiêu nửa thức cho ngươi, lúc này có thế bái bán sư.
Mặc dù là bán sư, ân tình cũng cực kỳ sâu nặng, nếu như sau này lão sư có chuyện cần tìm, người bái lễ nhất định không được từ chối, nếu không sẽ bị người ta coi là trơ trẽn, coi là tiếu nhân quên ơn phụ nghĩa.
Nghe đồn ba vạn năm trước, có một vị võ già họ Dương tình cờ có được một công pháp thần bí, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, gần như cứ mỗi ba năm lại vượt qua một cảnh giới lớn.
Nhưng mà công pháp này có sai sót, võ giả họ Dương cưỡng ép tu luyện, nội thương dần dần nặng hơn, hầu như sẳp tẩu hỏa nhập ma.
Hắn may mắn được một gã Đại Đế chỉ vẽ, sửa lại một chữ trong công pháp, loại trừ sai lầm, trong vòng ba mươi năm, đã trực tiếp tiến vào cảnh giới chí tôn.
Mặc dù đã trớ thành chí tôn, hắn vẳn càng tôn kính Đại Đế đã từng chỉ bảo cho mình như trước, tự cho mình là bán đồ đệ, đế lại mỹ danh “Nhất tự chi
sư”.
“Lộ trường lão, ngươi làm cái gì vậy?” vẻ mặt Lộ trưởng lão nghiêm túc: “Cái gọi là hiếu đạo lý thì có trước có sau, có học là có thầy, ta bị vây khốn ở thuật khôi lỗi cấp một đỉnh phong ba mươi năm, hôm nay có may mẳn được lão sư chỉ vẽ sai lầm,
phá rồi sau đó lập lại, nên hành đại lễ này!’
Lâm Huyền không chịu nổi, đành phái nói sang chuyện khác.
“Vậy thì… ta tính là thông qua khảo hạch rồi chứ?”
Khoé miệng của Lộ trưởng lão run rấy, vượt qua tâ’t cả mười tầng của Khôi Lỗi tháp, tiếng chuông thông qua đã vang vọng toàn bộ tông môn, tất nhiên là thông qua rồi.
“Vậy phần thưởng cho ta…”
Nói được một nửa, Lâm Huyền cười ngây dại, đó là một ngàn đồng bạc, cộng thêm phần thưởng thông quan đó!
“Lão sư chờ một chút.”
Lộ trướng lão vừa lật tay, một túi tiền thật lớn đã xuất hiện trong tay hắn.
“Đây là một ngàn đồng bạc.”
Lâm Huyền vui vẻ nhận lấy túi tiền, cái túi vô cùng nặng trĩu.

Nhấn Mở Bình Luận