Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyền

Ngoài lúc kiếm tra, có hơn trăm đệ tử vây quanh lại dòm ngó ra thì cho đến bây giờ, hân nhìn
thấy không đến hai mươi bóng người.
HỐ Mập cất lời giải thích nói: “Người luyện võ như chúng ta, sẽ không có nhiều thành tựu lớn đây. Muốn nâng cấp thực lực của bản thân, ngoài việc CỐ gắng luyện tập cực khố ra thì còn phải tham gia thực luyện, thực chiến, thì việc nâng cấp cảnh giới mới được đẩy nhanh được”
Lâm Huyền đồng ý với câu nói này của Hổ Mập, con đường võ đạo này, ba phần là dựa vào việc tu luyện, bảy phần phải dựa vào thời cơ.
Võ công có mạnh đến đâu, không tham gia vào thực chiến thì cũng là thứ đế trung mà thôi, dù công pháp có tốt đến mấy, không trải qua sự gian nan, thì cuối cùng sẽ gặp phái chướng ngại khó vượt qua được, càng không có khả năng tiến bộ.
“Với lại Ngoại Môn của chúng ta có nhiều đệ tử đến thế, cho dù trong môn phái có nhiều tài nguyên cỡ nào thì cũng không đủ phân phát đâu.”
“Bởi vậy bất luận là Ngoại môn hay là Nội Môn, muốn có được tài nguyên tu luyện thì phải dùng điếm tích lũy đế đối lấy cá.”
Lâm Huyền ngẩn người đôi chút: ‘Tích điểm há?”
Hố Mập lấy tấm lệnh bài được treo trên thắt eo mình xuống, hắn lật lại rồi đưa cho Lâm Huyền xem.
Trên mặt của tấm lệnh bài có một con số nhỏ, ba bảy mười tám.
Lâm Huyền lấy tấm lệnh bài của mình ra, trên mặt tấm lệnh bài không có lấy một con số nào.
“Đợi sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ của Thanh long Đường xong, ngươi sẽ có điếm tích lũy.”
Lâm Huyền đã hiểu ra, sau khi hoàn thành nhiệm vụ được thanh long đường giao, sẽ có được điểm tích lũy, cầm lấy mớ điểm tích lũy đó thì có thể đổi được tài nguyên để tu luyện.
Người có năng lực thì sẽ lao động nhiều hơn, người lao động nhiều hơn thì sẽ có được nhiều hơn, chuyện này cũng xem như công bằng đó chứ.
HỐ Mập dẫn Lâm Huyền vào chô ớ, sau khi đem lệnh bài giao cho trưởng lão thì Lâm Huyền được phân đến một căn phòng.
Căn phòng vô cùng đơn giản, ngoài một chiếc giường và một tấm đệm để ngồi thiền ra thì không còn thứ gì khác nữa.
Lâm Huyền cũng không ra vẻ chán ghét, hoàn
cảnh cực khố vốn dĩ chính là sự khố luyện với cơ thế vào tính tình của mình, người ham lối sống xa hoa làm sao có thế chịu nổi sự khổ luyện này chứ.
“Về đồ ần, thì cứ đến nhà ăn ở phía nam khu chổ ớ này đế mua.”
“Lâm Huyền nhìn thời gian, lúc này mặt trời đã treo tít tận trời cao, giờ đã là buối trưa rồi.
“Hổ Mập, hôm nay cảm ơn ngươi đã dần ta đi làm quen với ngoại môn, giờ đã đến giờ cơm, ta mời ngươi ăn cơm để cảm ơn ngươi nhé!”
Nghe thấy lời mời gọi cúa Lâm Huyền, Hố Mập nhoẻn miệng toe toét cười, vui vẻ chấp nhận.
“Được thôi! Nếu như ngươi đã mớ miệng mời gọi thì ông mập đây cũng không ngại ăn của ngươi một bữa.”
Lâm Huyền nở nụ cười vui vẻ, tình tình của tên HỔ Mập này cời mở, không làm bộ làm tích, rất đáng đế kết giao bằng hữu.
Hắn cũng không phải là kẻ keo kiệt, hôm nay lại được thưởng hơn ngàn lượng bạc, một bữa cơm thôi mà, cũng không làm hắn nghèo đi được.
Lâm Huyền cứ ôm ấp suy nghĩ như thế, sau khi hai người họ đi đến nhà ăn, nhìn thấy bảng giá thực
đơn, Lâm Huyền xém bị giật mình đến cắn lưỡi.
Một bát cơm một lượng bạc, một đĩa rau ba lượng bạc, một đĩa thịt mươi lượng bạc, về rượu các thứ thì lại càng đẳt đỏ hơn nữa.
Lâm Huyền nhìn dáng người của Hố Mập rồi lại nuốt một ngụm nước bọt.
“Hèn gì Hổ Mập lại nói không ngại ăn của hằn một bữa, xem ra thì bữa cơm này, ít nhất cũng phái tiêu mất hơn trăm lượng bạc mất.”
Nhưng mà thứ mà Lâm Huyền không ngờ đến chính là, HỐ Mập chỉ gọi một đĩa thịt, ba dĩa rau và ba chén cơm thêm.
Dĩ nhiên là hắn đã ăn hai bát.
Nhìn thấy Lâm Huyền có vẻ không hiếu, Hổ Mập cầm lấy hai chén cơm rồi mở miệng nói: “Nhìn cách ăn mặc của ngươi thì liền biết ngươi cũng không phái con cái nhà giàu có gì, sao ta lại có thế ăn một bữa của ngươi thật chứ.”
Lâm Huyền chí mỉm cười, ấn tượng về Hố Mập trong lòng hắn lại càng trở nên tốt hơn nữa.
“HỐ Mập, lúc kiếm tra ta thấy cũng cớ không ít các đệ tử, mà đồ ăn trong nhà ăn này lại đắt đỏ thế, há chẳng phái nhiều người đều sẽ bò bụng nhịn đỏi
hay sao?”
“Ngươi cứ ăn thử thì liền biết ngay.”

Nhấn Mở Bình Luận