Chương 18
Ngay từ hai mươi năm trước, Tống Thiên Vũ đã hứa hẹn với vị đại sư đó, nếu như sau này vị đại sư đó và ông ấy có con trai và con gái thì sẽ hứa hôn hai đứa trẻ với nhau, còn nếu không phải một cặp trai gái thì cũng sẽ để cho hai đứa trẻ kết nghĩa làm anh chị em với nhau.
Nhưng nếu như vị đại sư đó không có con nối dòng thì một người học trò của ông ấy sẽ giúp ông ấy thực hiện lời hẹn ước.
Mà Trần Đức chính là người học trò sẽ giúp vị đại sư y dược kia thực hiện lời hứa hẹn, vì anh chính là người học trò duy nhất.
Câu chuyện đó đã khiến cho Trần Đức không nói nên lời mất một lúc, công việc đóng vai vị hôn phu này thực sự không hề dễ dàng.
“Bát Hoang à, đừng ngạc nhiên, câu chuyện trên đây không phải hư cấu mà là sự thật, cũng thực sự có chuyện đó, nếu không có vị đại sư ấy thì sẽ không có dược phẩm Thiên Vũ hôm nay”.
Tống Thiên Vũ cười tự giễu: “Hôn ước cũng có, nhưng tiếc là vị đại sư đó không coi trọng nhà họ Tống của tôi. Trong mắt ông ấy, nhà họ Tống không là gì cả, có lẽ ông ấy cũng chẳng hề để tâm đến chuyện này, cũng có thể ông ấy không có con nối dõi. Tóm lại bao nhiêu năm rồi, ông ấy chưa từng xuất hiện”.
Nhắc đến chuyện cũ, trong đầu Tống Thiên Vũ bất giác hiện lên khuôn mặt vị đại sư đó, nhớ lần đầu tiên được gặp vị đại sư ấy, ông đã ba ngày ba đêm không ngủ được.
Mà phương pháp y thuật của ông ấy cũng kỳ quái đến mức làm da đầu người ta tê dại, cho đến giờ ông vẫn nhớ rõ những phương pháp đó.
“Ngữ Yên biết những chuyện này, với con bé mà nói, đây là sự thật, không phải chỉ là câu chuyện”, Tống Thiên Vũ nói tiếp: “Vậy nên chỉ cần cậu không để lộ sơ hở thì sẽ không có vấn đề gì”.
“Được rồi”.
Có vẻ như Tống Thiên Vũ đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, không cần anh phải lo lắng điều gì. Trần Đức ghi lại những chi tiết phía trên rồi nói: “Không còn vấn đề gì nữa, tôi sẽ làm tốt chuyện của mình”.
“Tôi tin cậu, cũng tin mình không nhìn nhầm người”, Tống Thiên Vũ không lo Trần Đức sẽ làm hỏng chuyện, Diệp Khánh Ngôn đã điều tra tất cả thông tin về Trần Đức và đưa đến cho ông.
Dù có rất nhiều chỗ để trống nhưng không khó để nhận ra anh chàng thích uống rượu và có vẻ ngoài khá lông bông này thật sự rất trọng tình nghĩa, nếu không cũng không nuôi nấng em gái người anh em của mình như thế.
“Khánh Ngôn à, đưa thông tin của Ngữ Yên cho Bát Hoang xem đi”.
“Vâng”.
Diệp Khánh Ngôn lấy thông tin liên quan đến Tống Ngữ Yên ra, nhưng thông tin không rõ ràng lắm, chỉ có chiều cao, cân nặng, tên, tuổi.
Và một bức ảnh.
Khoảnh khắc nhìn thấy bức ảnh, ánh mắt Trần Đức thay đổi.
Rất giống.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!