Chương 249
Hậu quả chắc chắn còn thê thảm hơn Diệp Phàm gấp bội!
“Anh Trần, như vầy… như vầy đã được chưa?”, Diệp Phàm cố nén đau, giọng nói run rẩy khẩn khoản nhìn Trần Đức.
“Không phải quỳ với tao”.
Trần Đức lãnh đạm nói: “Là quỳ xin lỗi Tiểu Thanh, nghe không hiểu tiếng người à?”
Ngay lúc đó.
Không cần chờ Diệp Phàm ra lệnh.
Cao Lâm là người đầu tiên xoay sang Miêu Tiểu Thanh rống lên: “Tiểu Thanh, anh xin lỗi, hôm nay anh thật lòng xin lỗi em, em làm ơn bảo anh Trần thả cậu chủ Diệp ra đi!”
“Cô Miêu, xin lỗi…”
“Cô Miêu, xin lỗi…”
“Cô Miêu…”, Đồng Lâm gào lên một tiếng rồi nín thinh.
Cô ta không cam lòng.
Cô ta sinh ra đã có thân phận cao quý, dựa vào cái gì lại phải xin lỗi một con vịt xấu xí?
Khi cô ta đang do dự thì Khương Sơ Nhiên đã đưa tay chạm nhẹ vào người cô ta.
“Xin… xin lỗi!”, Đồng Lâm nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ này, trong lòng tràn đầy sự căm hận.
Sau khi mọi người đều quỳ xuống đất xin lỗi Miêu Tiểu Thanh.
Diệp Phàm mới đè nén cơn đau, nói với Trần Đức: “Anh Trần…”
“Bà!”
Diệp Phàm còn chưa nói xong, Trần Đức đã lạnh nhạt nhìn về phía Cao Hiểu Nguyệt.
Cả người Cao Hiểu Nguyệt run bần bật, kinh hãi nhìn Trần Đức.
“Lại đây, đánh hắn”, Trần Đức chỉ vào Diệp Phàm, lời nói không chút cảm xúc, nhưng đôi mắt kia lại lộ vẻ lạnh lùng vô cùng.
Làm những chuyện này, Trần Đức không hề có gánh nặng tâm lý gì cả.
Có ơn nhất định phải trả, có thù chắc chắn không thể nhịn.
Đây là tín điều trong cuộc đời anh.
Mười ba năm đã trôi qua như vậy, sau này cũng sẽ như vậy.
Anh coi Diệp Phàm và những người khác như ruồi, cho phép họ chế giễu lần đầu, nhưng Đồng Lâm lại một lần nữa xuất hiện.
Sao anh có thể không nhìn ra nhóm người này đang cố ý gây sự?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!