Chương 118
Lấy tài lực của Mặc gia, muốn có được nội đan của Huyết Giao đương nhiên không có vấn đề gì, chỉ là sẽ phải trả một cái giá lớn thôi.
Nhưng mà cũng may mà bọn họ đã gặp được mình, một người lương thiện như thế này. Vẻn vẹn chỉ cần 18 triệu đã đạt thành hợp tác. Con Huyết Giao này có tu vi Địa Cương cảnh tầng năm, thực lực chắc hẳn là vô cùng mạnh mẽ, bởi vì trời sinh yêu thú cường hãn hơn so với nhân loại rất nhiều. Đồng thời con Huyết Giao này còn ẩn nấp trong đầm Giao Long, chiếm cứ địa lợi. Nếu như muốn giết chết, có thể nói rất khó khăn.
Ở dưới nước, cho dù là cường giả Địa Cương cảnh tầng sáu mà không cẩn thận thì cũng có thể bị Huyết Giao mài chết. Nhưng mà tu luyện đều cần một lượng lớn tài nguyên mới có thể tiến bộ, bởi vậy vẫn có rất nhiều cường giả nguyện ý rời núi xử lý Huyết Giao.
Đâu có như mình!
Mặc gia lão tộc trưởng vì an toàn của người dân ở trong thành Linh Phong mà diệt trừ phân bộ của tổ chức tà ác kia, cuối cùng còn để bản thân bị trọng thương, việc này thực khiến người khác cảm động và bội phục.
Thân là đệ tử nội môn tam phẩm của Viêm Hoa tông, đệ tử chân truyền của Thiên Tu trưởng lão, khẳng định nên đứng ra vì chính nghĩa.
Ban đêm!
Mấy người Mặc gia cũng không có hành động ngay mà tạm thời nghỉ ngơi một đêm. Lâm Phàm được an bài tại một gian phòng xa hoa. Nhưng mà hắn cũng không thích điều kiện chỗ này lắm, chỗ hưởng thụ như thế này dễ khiến cho người ta buông lỏng cảnh giác. Bởi vậy hắn chuẩn bị đêm nay ra ngoài cày điểm tích lũy một chút.
Dù sao "Thất Thần Thiên Pháp" đã đặt ở trên người rất lâu rồi. Nếu như còn chưa lĩnh ngộ được thì có lỗi với bản thân quá.
Hắn đẩy cửa sổ ra. Đèn đuốc ở bên ngoài sáng trưng, chợ đêm phồn vinh.
Không hổ là phường thị Vân Hải, một địa phương có đông đảo người tu hành tụ tập, cũng là thiên đường cho giấc mơ phát tài.
Lâm Phàm không đi theo đường thường mà trực tiếp nhảy cửa sổ ra ngoài, thận trọng đáp xuống con đường phía dưới.
Một số võ giả kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, cảm giác người này có phải là bị bệnh tâm thần hay không? Có cửa không đi, lại còn nhảy cửa sổ đi ra. Nhưng mà rồi bọn họ cũng không để ý nữa. Ở phường thị Vân Hải này, người thích gây sự chú ý thường sẽ không sống quá lâu.
Lâm Phàm cũng không thèm để ý đến ánh mắt của người chung quanh, hắn chỉ muốn đi cày điểm tích lũy. Lấy thực lực bây giờ của hắn mà chiến đấu cùng với Huyết Giao thì vẫn còn có chút khó khăn, đặc biệt là nếu như chiến đấu ở đầm Giao Long sẽ càng thêm khó khăn. Chiến đấu thì phải nghiền ép đối phương, đây mới thật sự là phương thức chiến đấu mà cường giả nên có.
Đi ra khỏi phường thị, Lâm Phàm lập tức cảm thấy không khí xung quanh đã không còn bình thường. Không khí nơi này lạnh lẽo, vì ở gần hai đại hiểm địa cho nên yêu thú hoành hành, độ nguy hiểm rất cao.
Người bình thường cũng không dám ở bên ngoài khi trời tối. Bởi vì không ai biết, ban đêm sẽ có thứ gì xuất hiện.
- Ta là đom đóm bay trong màn đêm. Đám yêu thú kia hãy mau trợn to mắt lên! Có thấy cái điểm sáng làm cho các ngươi hưng phấn này hay không? Mau tới ăn ta đi.
Tới nơi xa lạ này, không có gì để dựa vào, chỉ có thể ôm quyết tâm bị ăn thịt mới có thể làm nên chuyện.
Trong tửu lâu.
- Tiểu thư, người chẳng lẽ thật sự chỉ định đặt hi vọng ở trên người một mình Lâm đại nhân sao? Dù sao con Huyết Giao này cũng có tu vi là Địa Cương cảnh tầng năm. - Trình bá dò hỏi. Không phải là ông không tin Lâm Phàm, mà là nếu chỉ có một người thì khả năng thành công cũng thật sự quá thấp. Dù sao đây chính là Huyết Giao có tu vi Địa Cương cảnh tầng năm.
Mặc Lăng Vũ gật đầu, nói:
- Ừm, ta đã thỏa thuận xong với Lâm công tử rồi, chúng ta cũng chỉ có thể tin tưởng mà thôi.
- Thế nhưng mà nếu như đợi quá lâu, lão bộc sợ lão gia sẽ... - Trình bá lo lắng âu cũng là điều hiển nhiên. Hiện tại thương thế của lão gia cực kỳ nặng. Nếu như thời gian tìm kiếm nội đan dài quá, nếu như Lâm đại nhân vừa đi liền mấy ngày không về, bọn họ thì có thể chờ nhưng mà lão gia không đợi được.
Mặc Lăng Vũ trầm mặc một lát rồi nói:
- Trình bá nói cũng đúng, ngày mai ta sẽ đi qua giải thích với Lâm công tử một phen. Thù lao cũng sẽ không thiếu một phần nào, nhưng mà chúng ta sẽ phải mời thêm mấy vị cường giả cùng nhau đi đầm Giao Long. Ngươi lui ra đi, ta mệt rồi.
- Vâng, lão bộc cáo từ. - Trình bá gật đầu rồi chắp tay rời đi.
Đối với Mặc gia, tiền tài tuyệt nhiên không quan trọng, quan trọng chính là tính mệnh của lão gia. Chỉ cần lão gia còn ở trên đời, Mặc gia sẽ không đổ.
Cách đó mười dặm, tại đầm Giao Long.
Vầng trăng treo trên cao, in bóng ở trong nước.
Lâm Phàm chắp tay sau lưng, hắn thản nhiên nhìn mặt nước yên ả không gợn sóng, đôi mắt lóe ra tinh thần của cường giả, tiếc nuối lắc đầu:
- Hồ nước âm u đầy tử khí, một gợn sóng cũng không có, vậy mà lại là đầm Giao Long. Mà thôi, nay Lâm Phàm ta tới đây cũng không phải là muốn giết chết mi, chỉ đến đây nhìn hang ổ của Huyết Long xem thế nào. Hóa ra cũng chỉ bình thường thôi. Ngày mai, khi ánh bình minh vừa lên, cũng chính là lúc mà ta mổ thịt mi.
Nói xong lời này, Lâm Phàm tiêu sái quay người, chuẩn bị đi tìm yêu thú. Chỉ cần hắn lĩnh ngộ tầng thứ nhất của "Thất Thần Thiên Pháp", con Huyết Giao này cũng không phải là vấn đề khó khăn lắm.
Đây không phải là tự đại, mà là hắn tự tin vào thực lực của bản thân.
Ùng ục ục!
Bỗng nhiên, trên mặt nước yên ả của đầm Giao Long sâu không thấy đáy chợt có bọt khí nổi lên. Tiếng bong bóng nổ tung trên mặt nước truyền vào tai Lâm Phàm.
Lâm Phàm nhíu mày. Lúc hắn quay đầu lại nhìn thì thấy nước của Đầm Giao Long bay lên cao. Một cái đuôi không lồ phủ đầy lân giáp vọt ra khỏi mặt nước, nhanh chóng quấn quanh eo của Lâm Phàm rồi xiết chặt.
- Mẹ nó, ông mày còn chưa bảo là bây giờ chưa muốn làm thịt mi. Con mẹ mi định làm gì đấy?
Phù phù!
Vừa dứt lời, hắn đã bị Huyết Giao lôi xuống giữa đầm Giao Long.
Huyết Giao có tu vi là Địa Cương cảnh tầng năm, sức lực cực kỳ khổng lồ, kéo Lâm Phàm xuống nước hoàn toàn là một việc không hề tốn sức.
Đầm Giao Long lại một lần nữa khôi phục vẻ yên lặng. Ánh trăng vẫn nhu hòa, tĩnh mịch như vậy. Nhưng mà người vừa mới đứng ở bên cạnh Đầm Giao Long phát ngôn bừa bãi thì đã biến mất.
Ùng ục ục!
Ở trong nước, Lâm Phàm há miệng, lập tức bị nước hồ tràn đầy vào. Hắn đưa mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một mảnh tối đen như mực, chỉ có lân phiến của con Huyết Giao kia tản ra ánh sáng lạnh lẽo. Sau đó hắn ngẩng đầu và phát hiện mình đã ở cách xa mặt nước, chỉ còn bóng trăng sáng phía trên cho hắn biết là mình đã bị Huyết Giao kéo xuống nước rồi.
Lâm Phàm cố gắng giãy dụa nhưng không hề có chút tác dụng nào.
Ở trong nước, cho dù là hắn triển khai toàn bộ thực lực thì cũng không thể lay động được con Huyết Giao này.
Xong, xong con mẹ nó phim rồi. Sai sót thật, vốn dĩ hắn chỉ định đến quan sát Đầm Giao Long này mà thôi. Nhưng bởi vì phong cảnh xung quanh quá đẹp nên cũng cảm thán thêm hai câu. Ai mà ngờ con Huyết Giao này âm hiểm như thế! Vậy mà lại thừa dịp mình không chú ý để trực tiếp đánh lén. Thật sự là quá âm hiểm.
Đột nhiên! Hoàn cảnh thay đổi, nước trong hồ đã không thấy đâu. Con Huyết Giao này thế mà lại lòi ra hai cái chân, cứ thế đi trên mặt đất. Nhìn chung quanh tựa như là một huyệt động.
Không ngờ ở phía dưới của đầm Giao Long này lại còn có động thiên khác.
Nhưng mà con Huyết Giao này giống như chỉ là quấn lấy mình, cũng không có xuống đòn sát thủ. Chẳng lẽ là con Huyết Giao này biết thân phận của mình, cho nên không dám làm càn quá mức hay sao?
Chỉ là khi ý tưởng này vừa sinh ra thì hiện thực đã tặng cho hắn một cái bạt tai thật mạnh.
Trong huyệt động rộng rãi, Huyết Giao đột nhiên hất cái đuôi lên, ném nhân loại đang ở trên cái đuôi của mình bay thẳng về phía vách đá.
Giữa không trung, Lâm Phàm hít sâu một hơi, làm động tác xoay tròn trên không trung để cưỡng chế thân thể dừng lại, rồi vững vàng đáp xuống đất.
Chống tay trên mặt đất, đột nhiên Lâm Phàm có cảm giác hơi nhớp nháp. Lúc hắn giơ tay lên thì nhìn thấy lòng bàn tay đầy máu. Hắn vội đưa mắt nhìn, xung quanh đều là thi cốt. Tim hắn đập cái thịch, con mẹ Huyết Giao này đến cùng đã giết chết bao nhiêu người rồi.
Bấy giờ, hắn đưa mắt nhìn về phía Huyết Giao, cảm thấy lần này có vẻ không xong rồi.
Thân thể của con Huyết Giao ở trước mắt này cực kỳ to lớn, phải đến hơn mười trượng. Hai cái chân chống đỡ thân thể, mỗi lân phiến trên người nó đều có kích thước cỡ bàn tay, toát ra vẻ lạnh lẽo.
- Giao ca, hai chúng ta vốn dĩ là nước giếng không phạm nước sông. Mặc dù ta muốn xử lý ngươi, nhưng cũng là phải đến lúc hừng đông cơ mà. Bây giờ ngươi lại xuất thủ trước, chẳng lẽ không thấy mình thiếu đạo đức sao? Ngươi thả ta ra đi. Sáng sớm mai, ta lại đến đấu với ngươi một trận, ngươi thấy thế nào?
- Tốt, Giao ca không nói lời nào, ta coi như là ngươi đã đồng ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!