Dương Bách Xuyên nhíu mày: “Sợ không phải con người, khí tức trận pháp của đài sen này rất cường đại, nhưng lại không có cảm giác nguy hiểm, chúng ta lên đi, cũng có phía trên đài sen chính là thông đạo mà Tửu Tiên lão đầu nói.”
Sau đó sáu người cùng ba linh thú cẩn thận bước lên bậc thang được bao quanh bởi đài hoa sen chỉ rộng một thước, độ dốc gần bảy mươi độ, đi vòng qua rồi đi thẳng lên đỉnh.
Cũng may là không xuất hiện nguy hiểm gì.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, bọn họ cuối cùng cũng lên được đến đỉnh.
Nói chính xác hơn là một cánh cổng cao ba mét, cánh cổng nhìn như đang mở, nhưng lại có kết giới.
Nhìn xuyên thấu vào, bên trong là hình dạng lõi của đài sen, một mặt phẳng có đường kính từ tám mươi đến chín mươi mét, xung quanh là những phù văn sáng lấp lánh đang chuyển động.
Bên trong, sáu người Dương Bách Xuyên nhìn thấy chín ông già tóc hoa râm, mỗi người ngồi ở một bên.
Tửu Tiên lão đầu cũng ở trong đó.
Sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy phù văn đang chuyển động, cả người anh chấn động, tự lẩm bẩm: “Đại trận thông thiên.”
Khi ở trong không gian Liên Tử, anh đã nghiên cứu lại tất cả những kiến thức tu chân mà sư phụ truyền thụ lại cho anh, đương nhiên là không thể thiếu trận pháp, lần đầu tiên đến đây, anh có thể thấy được toàn bộ đài sen này thật ra là một trận pháp thông thiên khổng lồ, hơn nữa trận pháp này còn có một cái tên khác là truyền tống trận, đại trận này có thể liên hệ trao đổi với một thế giới khác.
Trên cửa có cấm chế kết giới nên mấy người bọn họ không vào được. Lúc này, Dương Bách Xuyên hô lớn về phía Tửu Tiên lão đầu: “Tửu Tiên lão đầu!”
Có lẽ là do nghe thấy tiếng hô của Dương Bách Xuyên, Tửu Tiên lão đầu và những người khác ở bên trong đều không hẹn mà cùng trợn mắt. Họ đồng loạt nhìn về phía mấy người Dương Bách Xuyên.
Ngay sau đó, Tửu Tiên lão đầu ra hiệu với người đọc kết giới.
Ngay sau đó, kết giới biến mất.
Lúc này, sáu người Dương Bách Xuyên mới đi vào cửa đài sen và đi vào trong.
Sau khi đi vào, Dương Bách Xuyên nhận ra toàn bộ đài sen đều khắc phù văn của trận pháp, nó vô cùng cổ xưa. Đó chính là phù văn của Đại trận Thông Thiên ghi chép trong truyền thừa trong đầu.
Không cần hỏi cũng biết nơi này chính là thông đạo đến Sơn Hải Giới mà chín người Tửu Tiên lão đầu bảo vệ.
“Dương Bách Xuyên, quả nhiên lão phu không nhìn nhầm người. Sáu người các cô các cậu quả thực đều là những người kiệt xuất trong số những thanh niên đồng trang lứa!” Tửu Tiên lão đầu đang khen mọi người, nhưng thật ra ông ta vẫn coi trọng Dương Bách Xuyên nhất. Bởi vì ông ta đã phát hiện ra Dương Bách Xuyên là người có khí vận nghịch thiên từ lâu rồi.
Theo lý thuyết, đến động Hắc Liên chính là thực lực của anh, cũng là thập tử vô sinh. Nhưng bí cảnh Trường Bạch đóng giữ lâu như vậy, chính ông ta cũng hiểu rõ thông tin để lại trên tấm bia đá dưới chân núi Hắc Liên.
Ông ta biết, người có thể thành công đi vào động Hắc Liên không chắc chắn phải có thực lực hay tu vi cao, vận may mới là cái chính, phải là người có duyên mới vào được.
Tửu Tiên lão đầu ra khỏi bí địa và gặp Dương Bách Xuyên, ông ta đã chính mắt chứng kiến Dương Bách Xuyên trưởng thành và thay đổi như thể nào trong một năm ngắn ngủi. Ông ta cũng biết một số chuyện của Dương Bách Xuyên nên cũng biết anh không phải vật trong ao. Thế nên khi đó ông ta đã nghĩ, liệu Dương Bách Xuyên có thể là người có duyên kia hay không?
Nếu anh có thể bắt được Liên Tử của Đệ nhất Hắc Liên của Hồng Hoang Hắc thành thì đương nhiên có thể gia cố phong ấn của trận pháp thông đạo của hai đài này tại đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!