Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

 Lúc tám chuyện trên trời dưới đất Dương Bách Xuyên mới biết hai anh em này đã bị bắt tới đào quặng được nửa năm rồi, có thể sống được tới bây giờ thật sự không dễ dàng.  

 

Đồng thời cũng biết bọn họ là người châu Đông Sơn, thuộc địa hạt Đại Sơn, cách châu Nam Sơn hàng trăm ngàn dặm.  

 

Tiểu hòa thượng nghe đến đây thì không nhịn được nói: "Mấy ngày trước ta ở trong nhà giam từng nghe người ta nói, bốn đại gia tộc hàng đầu địa hạt Đại Sơn có gia tộc Gia Cát, các ngươi không phải là người của gia tộc Gia Cát chứ?"  

 

Tiểu hòa thượng cũng chỉ tùy ý tán gẫu nói vậy mà thôi, nhưng Dương Bách Xuyên lại thấy sắc mặt hai anh em Gia Cát thay đổi, ca ca Gia Cát Khổng thì đỡ hơn một chút, còn em trai Gia Cát Minh thì trực tiếp mặt mày u ám nói: "Các ngươi là người  u Dương gia phái tới đúng không?  u Dương Hải Đường đúng là tâm kế đủ sâu, hơn nửa năm rồi còn không chịu từ bỏ, bây giờ còn dùng chiêu tình cảm, hừ!"  

 

Dương Bách Xuyên nhíu mày, hắn có thể thấy hai anh em Gia Cát có chuyện riêng, nhưng cũng quá mức nhạy cảm, xem hắn và tiểu hòa thượng trở thành người nhất định phải lấy được thứ gì đó từ bọn họ.  

 

Trong chuyện này còn liên lụy tới thành chủ thành Chiêu Dao là  u Dương Hải Đường, thoạt nhìn sự việc rất phức tạp.  

 

Lúc Dương Bách Xuyên vừa định lên tiếng giải thích một câu thì Gia Cát Minh đã cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Bây giờ huynh đệ bọn ta chỉ có hai cái mạng rách này, muốn chém giết muốn róc thịt thì cứ tự nhiên muốn làm gì cũng được, đừng chơi đùa tâm nhãn. Nếu muốn chí bảo của Gia Cát gia bọn ta thì nằm mơ đi,  u Dương Hải Đường một đường chủ  m Dương Tông nho nhỏ, thành chủ của thành Chiêu Dao cũng vọng tưởng lấy được chí bảo của Gia Cát gia ta, đúng là buồn cười."  

 

Giờ phút này hai anh em Gia Cát đã sinh lòng đề phòng sâu đậm với Dương Bách Xuyên và tiểu hòa thượng, có thể thấy đã chuẩn bị coi thường cái chết.  

 

Nghe ý của hai anh em này thật sự là người của Gia Cát gia - một trong bốn đại gia tộc ở địa hạt Đại Sơn.  

 

Có điều Dương Bách Xuyên không nghĩ ra là nếu là người của gia tộc Gia Cát ở địa hạt Đại Sơn thì sao lại lưu lạc tới nông nỗi này?  

 

Hơn nữa tạm thời không nói những chuyện này, Dương Bách Xuyên bị hai anh em Gia Cát hiểu lầm, trong lòng thật sự khó chịu, góp thêm một giọt nước Sinh Mệnh, ngược lại còn có cảm giác bị xem là Hán gian khiến trong lòng hắn rất tức giận.  

 

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi nhìn hai anh em Gia Cát hừ lạnh nói: "Các ngươi mẹ nó có bệnh không? Gia tộc Gia Cát chó má gì, liên quan quái gì đến ta, thật không hiểu nổi. Tiểu hòa thượng, chúng ta đi thôi, coi như cứu phải một con chó."  

 

Dương Bách Xuyên nói xong thì trực tiếp bỏ đi, hắn xem như đã nhìn ra rồi, hai anh em này thần kinh căng thẳng dữ dội, nhìn ai cũng là người xấu, cảm giác bị người ta xem thành nhân vật phản diện này khiến Dương Bách Xuyên rất khó chịu, trực tiếp rời khỏi cho xong.  

 

"Ặc! Bọn ta mới tới thành Chiêu Dao đã bị bắt tới chỗ này đào quặng, trước đây căn bản chưa từng nghe thấy gia tộc Gia Cát gì, đều là biết được từ trong miệng của tù nhân. Được rồi, các ngươi đã không tin tưởng thì bọn ta xin từ biệt, tự giải quyết cho tốt đi." Tiểu hòa thượng lắc đầu rời khỏi.  

 

"Tiểu Minh, có lẽ chúng ta đã hiểu lầm người ta rồi!" Gia Cát Khổng nói.  

 

"Ca đừng bị mắc lừa, bọn chúng đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt đấy. Ta thấy bọn chúng tám chín phần mười là người mà bà già  u Dương Hải Đường kia phái tới moi móc bí mật của chúng ta, không phải loại gì tốt lành." Gia Cát Minh có chút cực đoan nói.  

 

Gia Cát Khổng lắc đầu bảo: "Nhìn ánh mắt của bọn họ không giống, ánh mắt không biết lừa người. Hơn nữa bây giờ ta cảm thấy thương tích đã khỏi hẳn, ngươi xem ngay cả vết thương bên ngoài cũng đã biến mất, một chút sẹo cũng không để lại. Giờ phút này ta có thể cảm giác được trong cơ thể sức sống cuồn cuộn không ngừng, bây giờ cho dù nửa tháng không ăn cơm cũng có thể chịu đựng được.  

 

Tuy rằng không biết Dương Bách Xuyên cho ta sử dụng thiên tài địa bảo gì, nhưng nhất định không phải vật tầm thường,  u Dương Hải Đường há có thể dùng chí bảo như thế để diễn trò? Ngươi quá nhạy cảm rồi, mau đuổi theo đi, người gia tộc Gia Cát ân oán rõ ràng, người khác cứu mạng ta, chúng ta còn xem người ta thành người xấu, như thế chẳng phài là lấy oán trả ơn hay sao?  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận