Cách vài trăm mét là có thể nhìn thấy Thiên Diệp lâu cao chín tầng, mỗi một tầng kiến trúc là hình dạng chiếc lá nhọn ở ba đầu, tầng tầng mà chia làm chín tầng, rất chấn động tuyệt diệu.
Nếu như là ở Trái Đất thì Dương Bách Xuyên nghĩ rằng nhất định Thiên Diệp lâu có thể nhận được giải thưởng kiến trúc quốc tế.
Trước khi tiến vào Thiên Diệp lâu, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một đám người đã chờ ở đó, mà mấy người lão Tần cũng có mặt. Sau khi lão Tần trông thấy Dương Bách Xuyên thì kêu lên: "Dương thành chủ mau lại đây, chỉ chờ mỗi ngươi thôi đấy!"
Dương Bách Xuyên vội vàng đi qua, mấy người khách sáo một phen, hỏi một chút mới biết thì ra thuyền phi hành của thương hội Thiên Diệp nằm ngay tầng thứ chín của Thiên Diệp lâu, muốn ngồi thì phải lên thẳng tầng chín, mấy người bọn họ sợ Dương Bách Xuyên tìm không thấy nên mới chờ ở đây.
Dương Bách Xuyên cảm ơn bọn họ một phen rồi đi theo bọn họ vào Thiên Diệp lâu.
Cả tòa Thiên Diệp lâu có tổng cộng chín tầng, chọc thẳng tới trời mây, chiếm diện tích cực kỳ lớn. Sau khi Dương Bách Xuyên đi vào liếc mắt một cái thì thấy ít nhất cũng phải rộng bảy tám trăm mét vuông.
Thiên Diệp lâu là một thương hội mà cả Sơn Hải Giới đều biết tiếng, đây chỉ là một phân hội ở thành Tán Tu mà đã khí thế như vậy, rất khó mà tưởng tượng tổng bộ của thương hội Thiên Diệp sẽ khí thế cỡ nào.
Vừa mới đi vào cả đường đều là linh dược rực rỡ đủ loại, khiến người ta hoa cả mắt, nếu không phải hiện tại phải tới núi La Phù thì Dương Bách Xuyên rất muốn dạo chơi.
Sau khi nhìn lướt qua như cưỡi ngựa xem hoa, một đám người đi lên lầu hai, lầu hai đều là các loại vật liệu luyện khí, từ kỳ thạch kỳ mộc đến xương cốt yêu thú vân vân, cần gì cũng có hết.
Lầu ba là các loại linh khí khôi giáp thành phẩm vân vân, lầu bốn là đan dược, yêu đan các loại. Lầu năm là các loại yêu thú tọa kỵ linh thú, đương nhiên bình thường đều là thú con, thú trưởng thành thì không thể nào thuần hóa được.
Lầu sáu là các loại công pháp điển tịch vân vân, còn có điển tịch lộn xộn thì tương đối ít hơn. Lầy bảy là một phòng đấu giá.
Lầu tám là từng căn phòng được trang hoàng sang trọng. Đột nhiên đám người lão Tần nói đây là nơi ở của cao tầng Thiên Diệp lâu, hoặc là nơi tiếp đãi khách quý. Người bình thường không vào được, đám người bọn họ cũng chỉ có thể đi ngang qua cầu thang lầu tám để đi lên.
Lầu chín tầng cuối cùng chính là chỗ đỗ thuyền phi hành của Thiên Diệp lâu, thương hội Thiên Diệp chỉ cần là vụ làm ăn kiếm được tiền có lợi thì đều làm, tất nhiên thuyền phi hành cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên chi phí ngồi thuyền phi hành một lần cũng không rẻ, lần này đến núi La Phù cách thành Tán Tu chín nghìn dặm, thuyền phi hành của thương hội Thiên Diệp được chia làm ba tầng, tầng dưới cùng chỉ có một chỗ ngồi, tối đa tặng chút linh quả, lộ trinh chín nghìn dặm một ngày thu chín trăm viên linh thạch hạ phẩm.
Tầng thứ hai thì tốt hơn một chút, có cung cấp phòng độc lập, đồng thời có người hầu hạ riêng, nhưng giá cả lại đắt gấp mười lần tầng thứ nhất, một người thu cả chín nghìn linh thạch.
Về phần tầng thứ ba thì không dành cho người ngoài.
Thứ này trong mắt Dương Bách Xuyên cũng giống như đi máy bay ở thế tục giới.
Một đám người sau khi đi vào đại sảnh tầng chín thì điều đầu tiên là phải mua ngọc phù ngồi thuyền phi hành, tương đương với vé máy bay.
Lúc đi lên toàn bộ đại sảnh tầng chín đã có hơn ba trăm người đang đợi, tất cả đều là tu chân giả đến núi La Phù, phần lớn có tu vi Kim Đan Kỳ, cũng có vài người Dương Bách Xuyên không cảm giác được hơi thở, hẳn là cao thủ đã giấu đi tu vi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!