Nếu đối phương thật sự là bạn của quân sự thì có thể hợp tác cùng tấn công Lưu Sa Cốc.
Nói thật lòng, Chu điên không muốn đánh Lưu Sa Cốc. Ở khu Đông Nam hang ổ thổ phỉ này, các thủ lĩnh thổ phỉ khác thì hắn không biết, nhưng hắn biết rõ hãn phỉ Thảo Thượng Phi của Lưu Sa Cốc không đơn giản là cảnh giới Xuất Khiếu hậu kỳ như bề ngoài, cái danh hãn phỉ của người này không phải hư danh.
Ở khu hang ổ thổ phỉ này, phàm là người có danh hãn phi đều không phải đèn cạn dầu.
Lần này Chu điên nhận được tin từ Lưu mắt to, thứ nhất là muội muội Chu Phi Yến bám riết, thứ hai là Chu điên cũng tò mò Dương Bách Xuyên có đánh Lưu Sa Cốc thật không.
Gã đến đây với tâm lý thử vận may. Nếu như sau khi gặp Dương Bách Xuyên, đối phương có thực lực thì gã sẽ mạo hiểm một lần đi đánh Lưu Sa Cốc.
Ở hang ổ thổ phỉ, cá lớn nuốt cá bé vốn là quy tắc. Thế lực lớn mạnh thôn tính thế lực nhỏ yếu để tăng cường thế lực và thực lực của mình, đồng thời thu thập được nhiều tài nguyên tu luyện hơn.
Sau khi Chu điên thấy Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ, còn có hai con hai con Hỏa Vân Khuyển, gã biết thế lực phía Dương Bách Xuyên đã đủ rồi, nếu thật sự đánh Lưu Sa Cốc thì phần thắng rất lớn.
Bây giờ phải xem Dương Bách Xuyên có thật sự muốn
đánh Thảo Thượng Phi hay không. Về phần hắn có đúng là bạn của quân sư hay không, Chu điên không quan tâm. Hắn cần xác định vấn đề Dương Bách Xuyên có đánh Thảo Thượng Phi hay không.
Thật ra trước khi tới đây, Chu điên không ôm hi vọng gì. Hơn nữa, về chuyện quân sư Độc Cô Hối bị Thảo Thượng Phi bắt, gã chỉ có thể chửi mắng Thảo Thượng Phi trong lòng. Trong tình huống không có ngoại lực, gã sẽ không liều mạng vì một quân sư.
Dĩ nhiên quân sư đã đóng góp cho Hắc Phong Trại rất nhiều, nhưng còn chưa đến mức khiến Chu điên đi liều mạng.
Nhưng hiện giờ sau khi thấy thực lực của Dương Bách Xuyên, Chu điên bắt đầu dao động, cho nên gã mới nghiêm túc hỏi Dương Bách Xuyên có phải là bạn của quân sư Độc Cô Hối hay không. Chỉ cần xác định Dương Bách Xuyên có ý định đánh Thảo Thượng Phi và Lưu Sa Cốc là đủ rồi.
Chu điên gã sẽ để Hắc Phong Trại đánh cược một lần. Chỉ cần thắng cược thì chính là cá nhỏ ăn cá lớn. Tất nhiên cá nhỏ là Hắc Phong Trại, cá lớn là Lưu Sa Cốc.
Chỉ cần đánh bại Lưu Sa Cốc, Chu điên gã sẽ giành được địa bàn tu luyện lớn hơn, tốt hơn trên hang ổ thổ phỉ Đông Nam này. Điều quan trọng là nhận được cống nạp của gần một trăm thế lực nhỏ. Đến lúc đó còn cần phải ra ngoài mạo hiểm đánh cướp ư?
Tất nhiên là không cần, ngồi trong nhà đã có người cống nạp tài nguyên tu luyện, còn là một đống to, hơn nữa không cần đi mạo hiểm liều mạng. Dù sao khách phiêu lưu cũng không dễ chọc vào. Những năm qua nghe có vẻ như thổ phỉ chiếm lợi thế trong cuộc đấu giữa thổ phỉ và khách phiêu lưu, nhưng thật ra Chu điên biết đó là do mười túc lão của điện Mạo Hiểm đang nội đấu. Một khi người ta giải quyết nội đấu xong thì đó là lúc thổ phỉ phải khóc.
Biện pháp an toàn nhất là tăng cường thế lực, tấn công Lưu Sa Cốc rồi thay thế Thảo Thượng Phi. Đối phương ngồi hưởng cống nạp của gần một trăm thế lực nhỏ, đây là điều khiến Chu điên động lòng nhất.
Nghe thấy câu hỏi của Chu điên, Dương Bách Xuyên thầm cười trong lòng, ít nhiều gì cũng đoán được Chu điên lo lắng điều gì. Hắn mỉm cười nói: "Trại chủ Chu, ta có thể thề với trời là ta sẽ cứu quân sư Độc Cô Hối nhà ngươi và huynh đệ Võ Kiếm của hắn, cũng sẽ đánh Lưu Sa Cốc, thậm chí giết hãn phi Thảo Thượng Phi. Không biết trại chủ Chu có hài lòng với câu trả lời của ta hay không?"
Chu điên nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì chấn động tinh thần, vội vàng đáp: "Hài lòng, tất nhiên là hài lòng. Ha ha ha, Dương đạo hữu thật thẳng thắn, đã vậy thì Chu mỗ cũng không giấu giếm. Không biết Dương đạo hữu cảm thấy địa bàn của Lưu Sa Cốc thế nào?"
Dương Bách Xuyên sửng sốt, hiểu ra Chu điên sợ mình nhúng tay vào địa bàn. Hắn cười ha hả: "Trại chủ Chu, ta là người thẳng thắn, có nói thẳng thì ngươi đừng trách nhé. Nói thật là ta không để địa bàn khu này vào mắt, có điều nói là ta không muốn cái gì thì cũng không thực tế. Nói vậy đi, Dương mỗ nghe nói Lưu Sa Cốc có đá Vũ Hóa, đến lúc đó ta chỉ cần đá Vũ Hóa là được."
Trong mắt Chu điên lóe lên tia sáng. Đương nhiên gã biết đá Vũ Hóa là đặc sản của Lưu Sa Cốc, cũng là một trong những vật báu của Lưu Sa Cốc. Đá Vũ Hóa là tài liệu luyện khí cao cấp, còn là vật liệu dùng để tu sửa trận pháp, cực kỳ hiếm.
Nghe Dương Bách Xuyên nói cần đá Vũ Hóa, gã lập tức yên tâm, lòng thầm cân nhắc. Tuy đá Vũ Hóa quý giá, nhưng so với địa bàn Lưu Sa Cốc thì không đáng kể.
"Được, vậy thì hai bên chúng ta hợp tác vui vẻ, toàn bộ đá Vũ Hóa tìm được ở Lưu Sa Cốc đều thuộc về Dương đạo hữu." Chu điên lập tức nói.
Trong lòng Chu điên, đây là một mối liên minh vì lợi ích.
Còn đối với Dương Bách Xuyên mà nói, mục đích đã đạt được. Hắn muốn giết Thảo Thượng Phi, hoàn thành nhiệm vụ bản đồ của điện Mạo Hiểm, nhân tiện tìm đá Vũ Hóa để tu sửa đại trận truyền tống. Điều quan trọng hơn cả là hắn đã tìm thấy tung tích của hai đồ đệ. Vụ giao dịch này hắn không thiệt chút nào.
Bên ngoài trời đã sáng, Dương Bách Xuyên thu lều lớn, sau đó đi cùng nhóm Chu điên lên đường tới Lưu Sa Cốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!