Nghĩ đến đây, tâm trạng Dương Bách Xuyên thấy thoải mái rôi.
Sau đó hắn đưa cho Diệp Vô Tâm một giọt nước Sinh Mệnh, khôi phục vết thương, nàng bị Quan Thiên Ngạo đánh một chưởng vẫn là bị thương, cũng may Quan Thiên Ngạo không hạ sát thủ với Diệp Vô Tâm, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người tu dưỡng điều tức khôi phục chân khí tại chỗ, Dương Bách Xuyên vừa khôi phục tu chân điều dưỡng, vừa nói chuyện với đám người Hầu Đậu Đậu. Lúc hắn hỏi Hầu Đậu Đậu có gặp chồn nhỏ ở Đại Hoang không, Hầu Đậu Đậu lắc đầu: “Đại ca, ta vẫn chưa từng gặp lão đại chồn nhỏ, nếu theo như huynh nói, lão đại chồn nhỏ chắc là ở núi Ngô Đồng của Đại Hoang. Chỗ đó là thánh địa loài chim của cả Đại Hoang Sơn Hải Giới, nếu là đi theo tiểu Phượng Hoàng, ta nghĩ lão đại chồn nhỏ chắc không sao.
"
“Mặc dù ở Đại Hoang cũng thuộc Yêu tộc, nhưng mà loài chim và thú vật vẫn hoàn toàn khác nhau, một là ở đất liền, một là ở bầu trời, không xâm phạm lẫn nhau, cũng không quấy rầy lẫn nhau. Nếu không thì thế này, đợi sau khi ra khỏi bí cảnh Thao Thiết, ta và huynh cùng đến núi Ngô Đồng tìm lão đại chồn nhỏ, huynh thấy được không?”
Hầu Đậu Đậu gọi Dương Bách Xuyên đại ca là Dương Bách Xuyên ép buộc yêu cầu, lúc trước con khỉ nhỏ không biết nói chuyện, cũng không có tu vi bây giờ, giờ vẫn là vương giả Yêu tộc của Đại Hoang. Nếu đã giải trừ khế ước chủ tớ, còn gọi chủ nhân nữa thì không thích hợp, cũng sẽ khiến trong lòng đại ca kết nghĩa và Yêu tộc đi theo Hầu Đậu Đậu không thoải mái. Dù sao ở Sơn Hải Giới, Yêu tộc và Nhân tộc không hòa hợp, để vương giả Yêu tộc gọi một Nhân tộc là chủ, cho dù Hầu Đậu Đậu không để ý, Dương Bách Xuyên vẫn phải suy nghĩ cho Hầu Đậu Đậu.
Còn về Hầu Đậu Đậu gọi chồn nhỏ là lão đại, đây là đồng ý ngầm giữa nó và chồn nhỏ, chồn nhỏ Hương Hương là con đầu tiên đi theo Dương Bách Xuyên, cũng là một con Dương Bách Xuyên yêu thích nhất, đương nhiên chồn nhỏ chính là lão đại.
Mỗi lần chồn nhỏ và Hầu Đậu Đậu cùng gây họa, Dương
mỗ chắc chắn là đánh Hầu Đậu Đậu, chồn nhỏ rất đắc ý vì điều này, nói chuyện với Hầu Đậu Đậu nó chính là lão đại, Hầu Đậu Đậu bị chịu thiệt mấy lần đã ngầm thừa nhận rồi.
Nói ra tình cảm giữa Hầu Đậu Đậu và chồn nhỏ không kém hơn Dương Bách Xuyên, năm đó lúc Vân Môn Địa Cầu chưa xây dựng, hai con đã đi theo bên cạnh Dương Bách Xuyên, chơi đùa trưởng thành, mãi đến khi tới Sơn Hải Giới mới tách ra, vừa tách ra đã là hơn trăm năm.
Lúc Hầu Đậu Đậu nhắc đến chồn nhỏ cũng vô cùng kích động, ước gì lập tức đi tìm chồn nhỏ, còn nói nếu sớm biết lão đại chồn nhỏ ở Đại Hoang, nó đã đi tìm từ lâu rồi, tiếc là không biết. Hơn trăm năm nay nó cũng luôn ở trong thánh địa Hầu tộc khổ tu, thực ra cũng rất ít khi đi lại ở Đại Hoang.
Bắt đầu từ hơn mười năm gần đây mới đi lại trong Đại Hoang, khiêu chiến từng yêu tu, đánh phục từng người xuất sắc của bầy tộc khác ở Đại Hoang. Ví dụ lần này Hồ yêu, Hùng yêu, Lang yêu v.v cam lòng đi theo hắn đều là từng yêu tu bị Hầu Đậu Đậu đánh cho phục.
Dương Bách Xuyên gật đầu, nói: “Cũng tốt, dù sao ta không quen thuộc Đại Hoang, năm đó ta ngu ngơ bị Hoá Thê Lương đưa ra khỏi Sơn Hải Giới, cũng không kịp dẫn theo chồn nhỏ, không biết những năm này nó có chịu khổ không
"
“Đại ca, huynh đừng lo lắng quá, theo như huynh nói, năm đó chính tay huynh đã ấp nở ra chim thần tiểu Phượng Hoàng, cũng coi như đã ký khế ước huyết tích với huynh, lão đại chồn nhỏ ở bên cạnh tiểu Phượng Hoàng chắc sẽ không có chuyện gì."
“Nhưng mà có một điểm ta cảm thấy rất kỳ quái, nếu như năm đó tiểu Phượng Hoàng bị Lão ma tước hồ Động Đình đón đi, vậy thì đối với bầy tộc loài chim Đại Hoang chính là chuyện vui lớn, tất nhiên sẽ có tin tức truyền ra. Nhưng mà ta ở trong Đại Hoang chưa từng nghe nói tin tức núi Ngô Đồng có Phượng Hoàng xuất hiện, có lẽ... là ta luôn tu luyện, rất ít đi lại ở Đại Hoang nên không biết. Đợi lát hỏi Bạch Khởi, tin tức của hắn ta rất linh hoạt.” Hầu Đậu Đậu nghi ngờ nói.
Dương Bách Xuyên còn chưa kịp đáp, Hầu Đậu Đậu nóng tính đã quay đầu nói với Bạch Khởi: “Bạch..
“Đừng gọi nữa, để ta qua đó, tiểu tử đệ nhớ kỹ cho ta, Bạch Khởi là đại ca kết nghĩa của ta, đệ phải tôn trọng hắn. Càng phải nhớ hắn là ân nhân thành tựu bây giờ của đệ, năm đó nếu không phải đại ca phát hiện đệ là huyết mạch Thông Bích Viên Hầu, sao có thể đón đệ đến thánh địa của Hầu tộc kế thừa truyền thừa của Thông Bích Viên Hầu, đệ cũng sẽ không huyết mạch phản tổ, biết không?”
Dương Bách Xuyên nghiêm túc nhìn Hầu Đậu Đậu, hỏi.
“Ơ đại ca, ta biết rồi, thực ra những năm này ta đều gọi tên Bạch Khởi quen rồi, hơn nữa hắn cứ muốn gọi ta là Thái tử, bảo ta gọi tên hắn, ta cũng hết cách!” Hầu Đậu Đậu buồn rầu nói.
“Sau này gọi đại ca giống ta, hoặc gọi Bạch đại ca cũng được, không được vô lễ, nếu không ta đánh chết đệ.” Dương Bách Xuyên hung dữ nói.
“He he, biết rồi.” Hầu Đậu Đậu vui vẻ cười, không biết tại sao nó chính là thích Dương Bách Xuyên một lời không hợp là ra tay với nó giống như lúc trước.
“Nhìn dáng vẻ hèn mọn của đệ kìa!" Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, đứng dậy thu công, chân khí trong người đã khôi phục bảy tám phần, không có linh đào, nhưng trên người có thiên tài địa bảo cướp được từ trên người Tiểu Ô Quy, đủ để hắn bổ sung chân khí. Trong lòng hắn còn muốn bớt thời gian luyện chế một lò đan dược để sử dụng, trận chiến đấu hôm nay không có đạn dược chân khí quá thiệt thòi, cũng may có linh đào, có điều bây giờ linh đào cũng ăn hết rồi, muốn có tiếp vẫn phải đợi thời gian chín ngày mới có thể chín.
Còn về Tiểu Õ Quy, bây giờ Dương Bách Xuyên đã hoàn toàn tiếp nhận tiểu đệ đơn thuần nghĩa khí này rồi, sau khi bị thương cũng không quên cho Tiểu Ô Quy ba giọt nước Sinh Mệnh khôi phục vết thương.
Dương Bách Xuyên đi về phía Bạch Khởi chuẩn bị hỏi hắn có nghe nói chuyện của chồn nhỏ và tiểu Phượng Hoàng không, dù sao năm đó hắn biết là Lão ma tước của hồ Động Đình muốn đón tiểu Phượng Hoàng đến Đại Hoang, chắc chắn chồn nhỏ cũng sẽ đi theo tiểu Phượng Hoàng.
Sau khi Dương Bách Xuyên hỏi xong, Bạch Khởi nghi ngờ nói: “Lão ma tước kia của hồ Động Đình thì huynh có nghe nói tới, bầy yêu Đại Hoang đều gọi nó là Động Đình nương nương, hồ Động Đình ở dưới chân núi Ngô Đồng, là thánh địa của bầy tộc loài chim.
“Nhưng nhiều năm như vậy huynh chưa từng nghe nói tới núi Ngô Đồng lại xuất hiện Phượng Hoàng, có phải hiền đệ nhầm lẫn rồi không?” Bạch Khởi nghi ngờ hỏi.
Nghe Bạch Khởi nói xong, trong lòng Dương Bách Xuyên lộp bộp, cùng ở trong Đại Hoang, tiểu Phượng Hoàng là chim thần, nếu như tiểu Phượng Hoàng thật sự được Lão ma tước đón đến núi Ngô Đồng, trong Đại Hoang không thể nào không có tin tức, Bạch Khởi cũng không thể nào không nghe được chút tin tức, mà bây giờ lại là hoàn toàn không nghe nói tới?
Vậy thì chỉ có một khả năng, tiểu Phượng Hoàng căn bản chưa đến núi Ngô Đồng Đại Hoang, tương đương chồn nhỏ cũng sẽ không đến đó.
Điều này kỳ lạ quá rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!