Không có nguyên thần cường đại chống đỡ thì không thể tách ra chín phần nguyên thần.
Sau khi sử dụng quả gai, Dương Bách Xuyên đã nhìn thấy hi vọng. Còn chuyện gì khiến hắn vui mừng hơn tăng cường nguyên thần chứ?
Điều đầu tiên Dương Bách Xuyên nghĩ đến là trồng quả gai. Suy cho cùng thì một quả không có tác dụng lớn, ăn nhiều thì nguyên thần càng mạnh.
Advertisement
Ý nghĩ này vừa nảy ra liền không thể thu lại. Có lẽ người khác không làm được, nhưng hắn hoàn toàn có thể.
Bởi vì hắn có không gian bình Càn Khôn, có nước Sinh Mệnh.
Thương Vũ Tình nói quả gai là tinh hoa của cây gai, cũng là chất dinh dưỡng. Như vậy, hắn cần phải trồng một cây gai trong không gian bình Càn Khôn mới được. Có cây gai, tên họ Dương nào đó tin rằng hắn dùng nước Sinh Mệnh tưới cây chắc chắn có thể kết trái không ngừng.
Advertisement
Hắn không muốn đi đào quả gai nữa. Khó khăn lắm mới ra ngoài được, bây giờ lại chui vào mới là ngu ngốc.
Dù sao cũng có nước Sinh Mệnh thần bí ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ, Dương Bách Xuyên tin chắc mình có thể trồng được cây gai.
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên vươn tay về phía rừng gai cách hơn hai mươi mét, chân khí lập tức ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ.
Thương Vũ Tình tưởng Dương Bách Xuyên lại muốn động vào cây gai, vội vàng lên tiếng: "Không được đâu tổ sư thúc!"
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười: "Yên tâm đi, ta chỉ bẻ một cành gai làm kỷ niệm thôi."
Trong khi nói chuyện, bàn tay ngưng tụ từ chân chí của hắn đã bẻ gãy một cành gai dài một mét, to bằng cánh tay rồi lập tức rụt về.
Cả rừng gai chỉ lay động một chút rồi lại khôi phục như thường.
Tên họ Dương nào đó cười khà khà, nói với Thương Vũ Tình: "Tình nha đầu, ngươi ở đây chờ ta, ta đi tiểu đã."
"Hix!" Thương Vũ Tình kinh ngạc, dõi mắt nhìn theo tên họ Dương nào đó đi đến đằng sau một tảng đá cách đó không xa. Nàng thầm mắng trong lòng rồi quay sang trêu chọc con chồn. Hình thể của con chồn vẫn nhỏ như vậy, vẫn đáng yêu như thế, bất kỳ cô gái nào đều thích mê.
Về phần tên họ Dương nào đó, hắn núp sau tảng đá to tất nhiên không phải đi tiểu, mà là mang cành gai vào không gian bình Càn Khôn. Hắn không muốn cho người khác biết bí mật của bình Càn Khôn, tất nhiên chủ yếu là sợ phiền phức. Nếu Thương Vũ Tình biết thì hắn lại phải giải thích, dù sao hắn cũng không muốn tự dưng biến mất trong không khí.
Từ sau cái lần không gian bình Càn Khôn hấp thụ mảnh vỡ Thiên Trảm, thăng cấp tiến hóa, Dương Bách Xuyên vẫn chưa vào xem bên trong có biến hóa gì hay không.
Sau khi bản thể tiến vào không gian bình Càn Khôn, hắn phát hiện bên trong có biến hóa, còn là biến hóa làm cho hắn căng thẳng. Bởi vì hắn phát hiện nước Sinh Mệnh từ chín giọt biến thành ba giọt, điều này khiến hắn nhíu mày.
Theo lý thì mỗi lần bình Càn Khôn thăng cấp, nước Sinh Mệnh sẽ nhiều lên. Nhưng bây giờ chẳng những nước Sinh Mệnh không tăng lên mà còn giảm từ chín giọt còn ba giọt.
Tuy nhiên... khi Dương Bách Xuyên quan sát kỹ mới phát hiện nước Sinh Mệnh đã khác trước.
Trước đây nước Sinh Mệnh màu xanh ngọc bích, nhưng bây giờ lại biến thành màu tím.
Dương Bách Xuyên nghĩ nhất định là biến hóa sau khi bình Càn Khôn thăng cấp.
Hắn cứ tưởng lần này trong bình Càn Khôn sẽ xuất hiện bảo vật nào đó tương tự như nước Sinh Mệnh và linh đào, không ngờ nước Sinh Mệnh lại là thứ đầu tiên xảy ra biến hóa.
Hắn nhắm mắt cảm nhận không gian bình Càn Khôn, song không phát hiện thấy bảo vật có cùng đẳng cấp với linh đào và nước Sinh Mệnh, linh đào cũng không có gì thay đổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!