Nghe vậy, Dương Bách Xuyên hít vào một ngụm khí lạnh, lẩm bẩm: “Nếu nói như vậy, chẳng phải nàng có thể điều khiển vạn vật sao?”
“Theo lý thuyết là vậy.” Thương Vũ Tình trả lời.
Dương Bách Xuyên cực kỳ hâm mộ loại thiên phú huyết mạch này, tự hỏi trong lòng tại sao mình không có loại thiên phú huyết mạch này.
Hít sâu một hơi tiếp tục nhìn chằm chằm hiện trường, nhìn rắn năm đầu dưới tình huống không thể dùng nọc độc, lại bị Thương Vũ Tình điều khiển mãng xà nước, hình nhân đất sét khổng lồ cùng sợi dây leo giày vò đến kiệt quệ sức lực. Mới lúc ban đầu khi nãy, vốn dĩ không gì có thể chạm vào thân nó, giờ lại bị sợi dây leo quật, bị hình nhân đất sét khổng lồ nện quả đấm to hiểm ác.
Dương Bách Xuyên trong lòng cảm động nói: “Tình Nhi cố gắng lên, ta cho rằng chỉ cần ép rắn năm đầu phun nọc độc một lần nữa, con súc sinh này cũng sẽ đến thời điểm kiệt sức.”
“Ừm, để ta thử xem.” Thương Vũ Tình gật đầu, pháp quyết trong tay lại trở nên nhanh hơn.
Dương Bách Xuyên thấy trán nàng đổ đầy mồ hôi, biết nàng khống chế những vật này không phải là không giới hạn, tất nhiên cũng tiêu hao rất nhiều, trong lòng có chút đau lòng vì nàng.
Nhưng hắn cũng biết đến thời khắc mấu chốt, dù đau lòng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, kiếm Đồ Long trong tay hắn, điều động chân khí đến cực hạn và đang chờ một cơ hội.
Advertisement
Chờ khi rắn năm đầu phun nọc độc lần nữa, hắn lập tức xông lên định lấy đầu này con trùng này, biết trước rắn năm phun nọc độc lần nữa tất nhiên sẽ yếu hơn.
Nọc độc rắn năm đầu nhất định không phải vô hạn, mà mỗi một lần phun cũng sẽ là một lần hao tổn lớn.
Tại một khắc nào đó, cuối cùng cục diện phát sinh biến hóa, rắn năm đầu bị hình nhân đất sét nện xuống một đấm lên đầu, nện ngã xuống đất, lúc này rắn năm đầu nổi giận, rốt cục mở miệng to như chậu máu ra phun nọc độc.
Một ngụm nọc độc phun ra, mãng xà nước, hình nhân đất sét khổng lồ cùng sợi dây leo của Thương Vũ Tình hóa thành cát bụi.
Dương Bách Xuyên biết rắn năm đầu đã bị dồn đến đường cùng, quả nhiên sau khi hắn nhìn thấy một ngụm nọc độc phun ra, toàn thân rắn năm đầu rắn đều bắt đầu chấn động, khí tức trên người yếu đi rất nhiều.
“Ngay lúc này, đã đến lúc lấy mạng ngươi rồi, con súc sinh.”
Khi hình nhân đất sét khổng lồ cùng mãng xà nước, sợi dây leo tỏa đi các hướng, Dương Bách Xuyên nắm lấy cơ hội, thân hình khẽ động xông tới.
Rắn năm đầu phun nọc độc, mặc dù khống chế được thủy mãng của Thương Vũ Tình, bùn đất và dây mây đều hóa thành tro bụi, nhưng nguyên khí đã bị tổn thương nặng nề, nếu không phải bị ép thì rắn năm đầu cũng sẽ không phun nọc độc.
Nhưng không còn cách nào khác, nếu tiếp tục hao tổn nguyên khí thì sẽ chết, còn không bằng tiêu diệt rồi bỏ chạy.
Nhưng mà, Dương Bách Xuyên đứng bên cạnh lại chỉ đợi cơ hội này, sao có thể để cho rắn năm đầu được như ý.
Khi rắn năm đầu cảm nhận được kiếm khí thì kiếm của Dương Bách Xuyên đã rơi trên cổ nó.
Cũng vì rắn năm đầu đã hao tổn một lượng nguyên khí rất lớn, dẫn đến giác quan chậm chạp, nếu không thì Dương Bách Xuyên cũng chẳng tiếp cận được tới gần.
Nhưng...lúc này, mọi thứ đã quá trễ.
“Tê...Không...” Rắn năm đầu kêu gào trong tuyệt vọng.
“Phụt.”
Dương Bách Xuyên hung hăng chém đứt cái đầu cuối cùng bằng một nhát kiếm.
“Rầm ~”
Cơ thể dài ngoằng của con rắn bắt đầu quằn quại trên mặt đất.
“Phập phập phập...”
Dương Bách Xuyên không hề do dự chém liền mấy nhát.
Cắt cơ thể dài hơn chục mét của rắn năm đầu thành một đống thịt vụn.
Lúc này, hắn nghe thấy Thương Vũ Tình hừ lạnh nói: “Muốn chạy sao, muộn rồi.”
Nghe Thương Vũ Tình nói như vậy, Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn, không ngờ năm cái đầu rắn lại đang bò về phía hàn đàm.
Nhưng đã bị Thương Vũ Tình dùng pháp quyết, huy động năm cột nước xanh biếc từ dưới hồ vây năm cái đầu rắn lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!