Tóm lại, Lệ Bách Trì cho rằng xác suất tảng đá đen là bảo vật rất nhỏ, xác suất Hoàng Phủ Vân Phi và Dương Bách Xuyên bắt tay nhau hãm hại gã ta rất lớn. Nhà họ Lệ và gia tộc Hoàng Phủ đã đấu đá nhau ở thành Tinh Thần vô số năm, hai người đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ của hai gia tộc lớn, cũng đấu đá nhau từ nhỏ.
Về phần Dương Bách Xuyên, Lệ Bách Trì đã sai người điều tra, biết được đối phương đột nhiên xuất hiện ở thành Tinh Thần. Lệ Bách Trì đoán không chừng Dương Bách Xuyên do Hoàng Phủ Vân Phi tìm đến để hãm hại mình, vì vậy gã ta tự cho là mình thông minh, cứ nâng giá một chút, đợi đến lúc giá cao rồi thì rút lui, khiến cho Hoàng Phủ Vân Phi và Dương Bách Xuyên phải khóc.
Một tảng đá rởm mà thôi, đây là chiêu trò kiếm linh thạch của quán trọ Tinh Thần, các ngươi tưởng bản thiếu gia sẽ mắc lừa à?
Lệ Bách Trì thầm đắc ý, sau đó lên tiếng: "Bốn vạn linh thạch."
Advertisement
Cả Lệ Bách Trì và Hoàng Phủ Vân Phi đều tiếp tục đấu giá, Dương Bách Xuyên chán nản. Chỉ có hắn dám khẳng định tảng đá đen bị bình Càn Khôn nhắm trúng chắc chắn là bảo vật, nhưng không ngờ Hoàng Phủ Vân Phi không chỉ không từ bỏ, mà còn bắt đầu tăng giá.
Lệ Bách Trì thì lộ vẻ suy tư, dáng vẻ muốn gây rối.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng căng thẳng. Hai đại gia lắm tiền cạnh tranh với hắn, cứ cái đà này thì rất có khả năng tảng đá đen sẽ bị đẩy giá cao đến đáng sợ. Nhưng Dương Bách Xuyên cũng chỉ có thể cười khổ trong nôn nóng, không còn cách nào khác.
Advertisement
Mặc dù trong lòng căng thẳng, song ngoài mặt hắn vẫn giả bộ ta muốn gây rối, tiếp tục hô: "Năm vạn linh thạch."
Lúc này, cả hội trường bàn tán xôn xao, người nào người nấy đều lộ vẻ hóng hớt, thì thà thì thầm.
Cả Lệ Bách Trì và Hoàng Phủ Vân Phi đều là con cháu của gia tộc lớn ở thành Tinh Thần, rất nhiều người biết chuyện xưa nay nhà họ Lệ và gia tộc Hoàng Phủ luôn đấu đá với nhau, nhìn nhiều thành quen. Dù sao cũng có chuyện để hóng, mọi người dạt dào hứng thú.
Có điều lần này có thêm Dương Bách Xuyên gia nhập lại càng náo nhiệt hơn.
Rất nhiều người không biết Dương Bách Xuyên. Hôm nay tên nhóc này đối đầu với Lệ Bách Trì nhiều lần, đã có người chú ý tới hắn. Kẻ có thể xuất hiện trên tầng ba của quán trọ Tinh Thần đều là thế lực một phương, cho dù là tán tu thì cũng là tán tu có tiếng, nghe ngóng về Dương Bách Xuyên không khó.
Tất cả đều đưa ra một kết luận, chỉ biết người này tên là Dương Bách Xuyên, chân đan Hóa Linh và đan Triều Nguyên đều do hắn cung cấp. Lần này rất nhiều người nhớ kỹ Dương Bách Xuyên.
Không ngờ bây giờ Dương Bách Xuyên lại trực tiếp đối đầu với Lệ Bách Trì và Hoàng Phủ Vân Phi. Chuyện này khiến rất nhiều người kinh ngạc, suy đoán Dương Bách Xuyên nhất định là người trẻ tuổi thuộc gia tộc lớn nào đó từ nơi khác tới.
Nếu không, làm sao hắn dám đối đầu với người của hai gia tộc lớn ở thành Tinh Thần?
Làm sao hắn dám tham gia đấu giá với lượng linh thạch cao như vậy?
Phải biết rằng đã đấu giá thì nhất định phải trả bằng linh thạch hàng thật giá thật. Thế lực đằng sau quán trọ Tinh Thần không phải là đối tượng dễ chọc, có thế lực không nhỏ trên khắp Tu Chân Giới, không có kẻ nào dám chọc vào quán trọ Tinh Thần.
Nói chung là tất cả mọi người đều cảm thấy buổi đấu giá ngày hôm nay rất thú vị, cũng ghi nhớ cái tên Dương Bách Xuyên.
Đấu giá vẫn tiếp tục, đến lượt Hoàng Phủ Vân Phi ra giá.
Lúc này, Dương Bách Xuyên đã hô năm vạn linh thạch trung phẩm. Phải biết rằng năm vạn linh thạch có lẽ chẳng là gì với gia tộc Hoàng Phủ và nhà họ Lệ. Nhưng bỏ ra năm vạn linh thạch để đấu giá một tảng đá không nhìn thấu, hay nói chính xác hơn là tảng đá không có giá trị trong mắt mọi người, thì cái giá vô cùng cao.
Tuy nhiên, Hoàng Phủ Vân Phi tin tưởng muội muội Hoàng Phủ Vân Hà không nhìn nhầm, tảng đá đen chắc chắn có chỗ đặc biệt. Hắn ta tiếp tục đấu giá, lỡ như bên trong tảng đá đen có thứ gì đó thì sao?
Là một món bảo vật chẳng hạn? Như vậy chẳng phải là lời to sao?
Cho dù bên trong tảng đá đen không có gì đi chăng nữa, chỉ mấy vạn linh thạch, gia tộc Hoàng Phủ vẫn có thể chấp nhận.
"Sáu vạn linh thạch." Hoàng Phủ Vân Phi hô giá, tiếp tục nâng một vạn.
Tiếp theo đến lượt Lệ Bách Trì.
Lệ Bách Trì cũng nghĩ giống Hoàng Phủ Vân Phi. Nhà họ Lệ còn nhiều tiền của hơn gia tộc Hoàng Phủ, có thể gánh chịu tổn thất mấy vạn linh thạch, đương nhiên gã ta sẽ không chịu thua Hoàng Phủ Vân Phi. Lệ Bách Trì lạnh lùng hừ mũi: "Bảy vạn linh thạch."
Đến lượt Dương Bách Xuyên. Lúc này Dương Bách Xuyên nhíu mày, hắn biết mình nhất định phải nghĩ cách. Từ nét mặt của Lệ Bách Trì và Hoàng Phủ Vân Phi có thể thấy khả năng cao là hai người họ sẽ tiếp tục đấu giá. Cộng thêm hắn, ba người lần lượt tăng một vạn linh thạch, cuối cùng giá của tảng đá đen sẽ tăng lên mười mấy vạn, thậm chí cao hơn cũng chẳng có gì lạ.
Hơn nữa, đến khi lượng linh thạch cao đến một mức độ nhất định chắc chắn sẽ thu hút nhiều người chú ý tới tảng đá đen. Chẳng may có người nhìn ra nó là bảo vật thì sẽ xảy ra biến cố.
Đây là kết quả Dương Bách Xuyên không muốn thấy. Do đó, hắn dự định chi mạnh tay. Đằng nào thì mình cũng quyết tâm phải có được tảng đá đen, vậy thì nhất định phải giành lấy. Về phần linh thạch, Dương Bách Xuyên thấy bỏ ra nhiều hơn nữa cũng không sao hết, linh thạch không còn thì có thể luyện đan kiếm lại, nhưng đá đen mà bình Càn Khôn cảm ứng được thì chỉ có một mà thôi.
Vì thế, Dương Bách Xuyên chậm rãi cất lời: "Tám vạn linh thạch."