Một tòa thành trì không thua kém gì với nhân tộc, vương thành thuộc về tộc Chuột Yêu Ngũ Hành, trong mắt Dương Bách Xuyên, nơi này quả thật là đồ sộ tráng lệ.
Quan trọng nhất là, Dương Bách Xuyên phát hiện nơi này rõ ràng là một thế giới dưới lòng đất, nhưng toàn bộ thành trì lại được xây dựng trong một không gian hang động khổng lồ, nhìn qua thì giống như một không gian tự nhiên, hắn chấn động bởi sự kỳ diệu của thiên nhiên, cũng bất ngờ trước năng lực sáng tạo của tộc Chuột Yêu.
Nơi này có chút không giống với công trình kiến trúc của nhân tộc, vương thành Chuột trước mắt hắn nhỏ hơn rất nhiều so với phong cách xây dựng của thành Vạn Yêu, nhưng chúng lại tinh xảo hơn.
Nhỏ so với thành Vạn Yêu, nhưng lại tương tự với kiến trúc của Nhân tộc.
Đương nhiên điều này cũng liên quan tới kích thước của chuột yêu, giống như huynh muội chuột Bạch và chuột Kim, hai bọn họ cũng chỉ một mét bốn năm, phong cách kiến trúc cũng được thiết kế dựa trên chiều cao của họ.
…
Bọn họ đứng trên trụ đá lửa, đi về phía vương thành có một cái cầu treo, khoảng chừng ba – năm trăm mét, cây cầu dẫn thẳng tới vương thành Chuột.
Dương Bách Xuyên nghĩ cột đá lửa dưới chân chính là cánh cửa truyền thống, phù văn trận pháp phức tạp, có lẽ là những thông đạo khắp phương hướng đều sẽ truyền thống tới nơi này, sau đó tiến vào vương thành Chuột.
Toàn bộ vương thành Chuột bị một dòng dung nham như vực sâu cắt đứt, tạo thành thiên trảm, mỗi một cánh cửa truyền tống từ các phương hướng khác nhau đều sẽ về trụ đá lửa, cách duy nhất để vượt qua là cây cầu treo, địa hình vô cùng nguy hiểm.
Sau khi đi qua cây cầu treo, Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy có một đám binh lính đầu chuột hình người đang canh giữ, trông rất nghiêm ngặt.
Từ điểm này có thể thấy, không phải ngẫu nhiên mà tộc Chuột Yêu Ngũ Hành có thể tồn tại vô số năm mà không bị tiêu diệt.
“Người nào tới, mau dừng bước.”
Giọng nói trang nghiêm vang lên.
Dương Bách Xuyên trợn mắt, lẽ nào bọn họ không thấy hai con chuột này sao, còn hỏi?
Nhưng mà, chuột Bạch và chuột Kim như đã quen, chuột Bạch lấy ra một lệnh bài màu vàng rồi nói: “Hộ vệ vương cung, ta ra ngoài theo lệnh vương.”
“Bái kiến đại nhân.”
Tên thủ vệ cầm đầu ôm quyền hành lễ, hắn vung tay để các thủ vệ khác tản ra, tỏ ý cho huynh muội chuột Bạch và chuột Kim đi qua.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới biết hai huynh muội bọn họ chính là hộ vệ của vương cung, xem ra thân phận không thấp.
Sau khi đi qua kiểm tra ở cầu treo, có một con đường đá lửa dẫn thẳng tới vương thành, bắt đầu từ nơi này, hai bên đường là đủ các thảm thực vật mà Dương Bách Xuyên chưa từng thấy, cây đỏ rực cao vút tầng mây, hay là đám cỏ nhỏ tỏa ra đủ các loại màu sắc, tất cả đều là những thứ mà Dương Bách Xuyên chưa bao giờ gặp.
Trong đó cũng không thiếu những những linh dược tràn đầy linh khí…
Sau khi tới cửa vương thành, lại kiểm tra qua một lượt, chuột Bạch lấy lệnh bài để thông qua.
Khi tiến vào trong, Dương Bách Xuyên không nhìn thấy bất cứ chữ viết yêu tộc nào, nhưng trên cổng thành có khắc một con chuột màu tím.
Hỏi mãi thì mới biết đây là chân dung của chuột vương, ở vương thành Chuột, chuột vương chính là bậc chí cao vô thượng, cũng là thủ lĩnh của bọn họ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!