“Không được không được, xin thần y nhất định phải nhận lấy. Thật ra, với tộc ta mà nói, ý nghĩa của Hồn Thiên Chủy nằm ở kỷ niệm là nhiều, nhưng nếu tặng cho thần y thì chẳng khác nào có thêm khả năng bẳt sâu, xét về mặt nào đó thì cũng có tác dụng chữa bệnh, tức là tạo phúc cho yêu chúng của dãy núi Vạn Yêu, suy cho cùng thì cũng là có chốn dừng chân tốt đẹp, ta tin tổ tiên hẳn cũng sẽ đồng ý với quyết định này, kính mong thần y hãy nhận lấy cho.”
Trong đầu Mộc Thanh Hoa lúc này chỉ còn lại mỗi câu nói từ giờ về sau, Yêu Y quán sẽ luôn mở rộng cửa chào đón tộc nhân tộc Chim Gõ Kiến của Dương Bách Xuyên. Vì sợ hắn đổi ý, đồng thời cũng muốn cảm ơn ý tốt của hắn, nàng ta mới lấy Hồn Thiên Chủy ra tặng cho hắn.
Bằng không lòng Mộc Thanh Hoa sẽ cảm thấy không yên, không hiểu tại sao họ Dương nào đó lại đối xử tốt với tộc Chim Gõ Kiến các nàng tới vậy.
“Chuyện này… Nếu đã thế, ta đành mặt dày nhận lấy vậy.” Vừa nói, Dương mỗ vừa vung tay, bắt lấy Hồn Thiên Chủy.
Xúc tu lành lạnh lại mang tới cảm giác vô cùng thoải mái. Hắn cảm nhận được quả thật Hồn Thiên Chủy là một bảo bối cực tốt, quan trọng nhất là nó có khả năng tróc trùng của tộc Chim Gõ Kiến mà hắn nhìn trúng, trong lòng hắn lúc này khoái chí lắm.
***
Sau khi tặng lễ xong, Mộc Thanh Hoa rời đi, trên mặt hiện rõ vẻ kích động, bước chân cũng nhanh hơn để trở về bẩm báo lại với Yêu Vương rằng Dương Bách Xuyên rất quan tâm tới tộc Chim Gõ Kiến, còn hai tỷ muội Mộc Ngọc Trân và Mộc Ngọc Linh thì ở lại.
Hiện tại, đôi tỷ muội này đã chính thức trở thành đệ tử của Yêu Y quán.
Về phần những thí sinh trúng tuyển khác, Dương Bách Xuyên sai Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị đi chọn, ai phù hợp điều kiện thì nhận.
Chỉ một đợt nhận đệ tử bão táp của Yêu Y quán đã giúp Yêu Y quán ngoài sáng trong tối thu về vô số báu vật quý hiếm.
Cộng thêm thu nhập từ lúc khai trương đến nay của Yêu Y quán, dù chưa đầy một năm nhưng chỉ xét sương sương yêu tinh tệ thượng phẩm thôi đã là hai trăm nghìn rồi, đấy là chưa tính các loại bảo bối quý hiếm vào đâu.
Tóm lại, hiện tại họ Dương nào đó lại một lần nữa phát tài, chắc chắn có thể nuôi sống nghé con.
Nhắc tới nghé con thì từ khi nó chui vào bình Càn Khôn, nuốt chửng mất ba giọt nước Sinh Mệnh thì lập tức tiến vào trạng thái tiến hóa huyết mạch, đến tận bây giờ vẫn còn chưa tỉnh lại.
Về hành động kế tiếp, sau khi cân nhắc hồi lâu, Dương Bách Xuyên sẽ lên núi Chiến Cổ, đánh trống trận, gửi lời khiêu chiến tới một trăm lẻ tám tiểu Yêu Vương ở dãy núi Vạn Yêu.
Hiện tại thì chỉ có cách này là tương đối ổn định lại có thể nhanh chóng thu phục hết toàn bộ Yêu Vương mà thôi, hay nói đúng hơn thì khá là an toàn.
Chẳng mấy chốc mà Dương Bách Xuyên đã tới thành Vạn Yêu được một năm. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ mở Yêu Y quán, hắn không còn làm chuyện gì khác nữa.
Nhưng rõ ràng mục đích ban đầu khi tiến vào thành Vạn Yêu của hắn là để đào tạo nên một thế lực siêu cấp với nền móng chính là các Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu.
Ngoài ra còn có lời hứa giải cứu tộc nhân tộc Trâu Xanh và giành lấy bảo tàng của tộc Trâu Xanh với Thanh Ngưu nữa.
Mà mục đích sau cùng của tất cả chuyện này chính là để chống lại các thánh địa thù địch.
Dương Bách Xuyên biết bản thân không thể nào bị vây mãi ở Thái Hoang, hắn còn muốn ra ngoài độ kiếp, muốn quay về Tinh Thần Môn, rồi đi xem thử người thân và bạn bè ở Sơn Hải Giới đã đến hay chưa…
Tóm lại, hắn có rất nhiều chuyện cần làm, hơn nữa còn phải quay về Trái Đất để thăm vợ con cũng như cha mẹ đã tới Trái Đất trước, chẳng biết sau đó họ có về lại Sơn Hải Giới không nữa…?
Thế nên hắn không tính đợi, mà định sẽ đánh một hồi trống trận để khiêu chiến với các Yêu Vương ở dãy núi Vạn Yêu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!