Bê Đê quậy một hồi như thế, bầu không khí không còn nặng nề như trước.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới hỏi: "Sao ngươi lại đến Tu Chân Giới? Những người khác đâu, có tới không? Ta nghe nói Thái Huyền Tông đã đuổi giết rất nhiều tu sĩ đến từ Sơn Hải Giới, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đám Triệu Nam sao rồi? Mau nói cho ta đi!"
Dương Bách Xuyên vừa mở miệng đã hỏi rất nhiều vấn đề. Thật sự là hắn quá muốn biết tình hình của mọi người trong Vân Môn, cũng có thể nói là lo lắng.
Bê Đê nghe thấy câu hỏi của Dương Bách Xuyên, sắc mặt trở nên tái nhợt, trong đôi mắt hoa đào tuôn trào nước mắt, nhỏ giọng run rẩy.
Dương Bách Xuyên thấy vậy, tâm trạng chùng xuống: "Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?"
"Hu hu... Bách Xuyên ơi, chúng ta thảm lắm... Hu hu..."
Bê Đê lại khóc, không nói vào điểm chính.
Dương Bách Xuyên nôn nóng, tức giận quát: "Ngươi cmn nói đi chứ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tiếng quát của Dương Bách Xuyên làm Bê Đê giật mình, bấy giờ hắn ta mới vội vàng nói: "Bách Xuyên đừng lo lắng, có lẽ chắc là các tẩu tử không sao đâu..."
"Cái gì mà có lẽ chắc là chứ? Nói điểm chính đi!" Dương Bách Xuyên quát.
"Ngươi đừng quát người ta, ngươi không biết người ta đã chịu biết bao nhiêu khổ sở đâu, ngươi còn hung hăng với người ta... Dù sao ngươi cũng phải cho người ta nói từ từ chứ... Hu hu..." Bê Đê cong ngón tay, che mặt khóc.
Dương Bách Xuyên thật sự bó tay với tên này, hận không thể đánh đối phương một trận tơi bời.
Lúc này, Lâu Hải Đường lên tiếng: "Bách Xuyên à, ngươi đừng nổi nóng, dù sao cũng đã chờ đợi một thời gian dài, không vội một chốc một lát, để cho Bê Đê huynh đệ từ từ nói đi."
Dương Bách Xuyên thở dài. Hắn biết mình quá nóng nảy, không nên quát Bê Đê, bèn gật đầu nói: "Được rồi, ngươi cứ từ từ nói cho ta nghe."
Lúc này Bê Đê mới thôi run rẩy, nói: "Vị này hẳn là một vị tẩu tử nhỉ? Chào tẩu tử! Vẫn là tẩu tử tốt! Nhưng mà tẩu tử này, ta không phải huynh đệ, tẩu phải gọi ta là muội muội. Huynh đệ... là chuyện rất lâu về trước rồi, bây giờ người ta là cô nương, còn là một cô nương trẻ..."
"Phì!"
Ngô Mặc Thu ở bên cạnh nghe Bê Đê nói vậy, không nhịn được bật cười.
Lâu Hải Đường cũng cố nhịn cười, cắn răng không để mình bật cười. Nàng vừa mới biết lai lịch của Bê Đê từ Ngô Mặc Thu. Trước kia tên này là nam nhân, về sau mới tự biến mình thành nữ nhân, cho nên nàng ta mới gọi Bê Đê là huynh đệ, không ngờ đối phương lại hùng hồn sửa lại.
Thật sự khiến Lâu Hải Đường cạn lời. Mà cũng chính vì biết lai lịch của Bê Đê nên nàng ta mới không ghen.
Còn Dương Bách Xuyên thì sắc mặt tối sầm, cổ họng bắt đầu trào axit.
"Hix... Được thôi, Bê Đê... muội muội... mong muội thứ lỗi. Ta là Lâu Hải Đường." Lâu Hải Đường đè nén cảm giác rờn rợn, mỉm cười giới thiệu bản thân, cũng đổi cách gọi Bê Đê là muội muội.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!