Sưu hồn...
Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ không bỏ qua việc tìm hiểu tin tức về người chim này.
Hắn biết người chim này trước kia không tồn tại trên Trái Đất mà tới đây sau khi hắn rời khỏi, Dương Bách Xuyên muốn biết người chim này là sinh vật sống đến từ thế giới nhỏ nào?
Sau này hắn vẫn sẽ rời đi, vậy nên phải giải quyết tận gốc sinh vật ngoại lai, loại trừ mọi nhân tố không ổn định trên Trái Đất thì mới có thể yên tâm.
So sánh mà nói, thực lực của người chim này đã đạt tới cấp bậc Đại Thừa, nếu hắn ta muốn ra tay với Trung Quốc thì ai có thể ngăn cản được?
Trước mắt, cao thủ chính là cha hắn, nhưng cũng chỉ là tu sĩ Hợp Thể cảnh, Độ Kiếp cũng chưa phải, căn bản không thể thắng được Đại Thừa.
Dương Bách Xuyên nghĩ mà sợ. Vậy nên sưu hồn người chim này là chuyện rất cần thiết.
Bị trâu thần Ngũ Sắc chém đi nửa đôi cảnh cũng không chịu yên phận, còn dám ra tay với hắn, đúng là tìm chết.
Mấy phút sau, tất cả tu sĩ ở đây đều nhìn Dương Bách Xuyên bằng ánh mắt khiếp sợ, Dương Bách Xuyên đặt tay lên đầu sinh vật mà bọn họ gọi là Linh Chủ, cơ thể của hắn ta đang khô đi với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Cuối cùng biến thành một cái xác khô.
Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng buông tay, nhưng hắn lại cho người chim một mồi lửa, khiến cái xác khô cháy rụi, trực tiếp biến thành tro bụi.
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi. Bây giờ mọi người thực sự biết thủ đoạn và thực lực của Dương Bách Xuyên, Linh Chủ mà họ xem là cường giả lại không có lực phản kháng trong tay Dương
Bách Xuyên, hơn nữa còn bị đối phương biến thành tro bụi.
Chưa cần nói tới Dương Bách Xuyên, chỉ riêng quái vật mập mạp hay cô bé gái và con chồn vàng kia đều không phải là hạng mà bọn họ có thể đối phó.
Lúc này, trong mắt bọn họ Dương Bách Xuyên chính là một sự tồn tại có pháp lực vô biên, không gì ngăn được.
Đừng nói là một Linh Chỉ, cho dù một trăm Linh Chủ sợ cũng không phải là đối thủ của Dương Bách Xuyên.
Nhiều người không khỏi nuốt nước bọt, cảm thấy miệng khô khốc...
Quá mức dọa người.
Dương Bách Xuyên cũng không rảnh để ý xem trong lòng bọn họ đang nghĩ gì, hắn đang tiêu quá ký ức của người chim.
Vài phút sau hắn mở hai mắt ra, nhưng nghĩ lại sợ. Hóa ra người chim này thực sự là một sinh vật ngoài hành tinh, nhưng không phải tới đây bằng thân thể xác thịt mà là thông qua một viên tinh hạch
mang sức mạnh tinh thần.
Tên hăn là Phyllis Yale, tới từ một thế giới gọi là Thần Vũ Tinh, một tinh cầu †ồn tại ở rìa Dải Ngân hà, rất xa.
Ở Thần Vũ Tinh có rất nhiều tu hành giả như Phyllis Yale, tu vi cao nhất là có mười cánh, tương đương với Phi Thăng cảnh của Tu Chân Giới.
Thật ra bọn họ cũng là một bộ phận của thế giới lớn, nhưng bởi vì tu luyện đặc thù, cũng không có liên hệ với những tu chân giả của thế giới lớn, tự thành một phái, ở tỉnh cầu thế giới của bọn họ, có thể một mình tu luyện phi thăng lên giới cao hơn, về phần có phải cũng có thể phi thăng tiên giới hay không, Dương Bách Xuyên không thấy bộ phận ký ức này trong đầu Phyllis Yale.
Nhưng mà Dương Bách Xuyên lại cảm thấy rất hứng thú đối phương thức tu luyện của những người chim này, bọn họ không có nội đan, cũng không có kim đan hoặc là nguyên anh đan điền, nhưng trong đầu mỗi một người chim đều có một viên tinh hạch, tu luyện chính chủ yếu là tinh thần lực, sự cường đại của tỉnh hạch có mối liên hệ với lực tinh thần.
Cái tên Phyllis Yale này cũng không phải là vô duyên vô cớ xuống Trái Đất, mà là ở phương Tây xa xôi, vốn có ấn ký được lưu lại của bộ tộc bọn họ, người này là sáu mươi năm trước tinh hạch bay vọt đến Trái Đất.
Không phải bản thể là con người mà là tinh hạch đoạt xác.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!