Sự dao động của nguồn linh khí mạnh mẽ khiến tim Dương Bách Xuyên đập thình thịch. Hắn biết, nếu linh khí dao động thế này thì bên trong động phủ ắt sẽ có bảo vật hay sự tôn tại hùng mạnh nào đó.
Hiện tại không ai dám chắc liệu sẽ có sinh linh nào xuất hiện trong động phủ Tiên Đế hay không.
Khi đi vào bên trong, thật ra Dương Bách Xuyên cũng có chút lo lắng đề phòng, dù sao đây cũng là động phủ của Tiên Đế, không phải chuyện đùa.
Cho dù điều ngược lại có thể xảy ra thì rủi ro lớn luôn đi kèm với cơ hội lớn, vì vậy Dương Bách Xuyên cũng không quá tính toán chỉ li nữa.
Sau khi hoàn toàn bước vào sơn động, hắn thực. sự cảm nhận được sự tồn tại của một luồng sức mạnh vô hình. Song, sức mạnh này không hề tấn công ai mà dường như nó chỉ được dùng để ngăn cách nước biển thôi.
Do đó, khi Dương Bách Xuyên tiến vào, động phủ không có chút nước biển nào, nó không ẩm ướt như trong tưởng tượng mà trái lại còn vô cùng khô ráo.
Sạch sẽ, không có lấy một chút bụi bặm nào!
Dương Bách Xuyên biết vì có trận pháp bảo vệ nên môi trường của nơi này mới được giữ gìn như thế.
Lối đi trong hang rộng chừng ba mét có lẻ, thoạt nhìn vô cùng hoàn chỉnh, hoàn toàn là do nhân công chuyên tâm mở ra.
Địa thế có cao có thấp, nhưng ở những nơi chênh lệch về độ cao đều có bậc thang, từng bước một, khiến những người dạo qua lối đi này cảm thấy nơi đây vốn luôn bằng phẳng.
Toàn bộ động phú đều là do khoét núi mà thành, chất đá có màu xanh biếc, cộng thêm ánh sáng trong xanh chiếu rọi vào sâu nên bên trong hang không hề u ấm tối tăm mà Dương Bách Xuyên ngược lại còn có cảm giác mình đang bước vào một con đường cổ tích vậy.
Dương Bách Xuyên đi tiếp, tâm trạng vừa có chút thấp thỏm lại có phần mong đợi, tò mò... Mới đầu, hắn cũng đã thử sử dụng thần thức để thăm dò tình hình ở nơi này, nhưng sau khi đi vào hẳn lại phát hiện vốn không thể dùng thần thức ở đây.
Vì vậy, hắn chỉ có thể từ từ đi sâu vào trong hang.
Không căn sốt ruột, đằng nào cũng vào rồi. Dù sao đây cũng là động phủ của Thuỷ Nguyên Tiên Đế, cứ giữ thái độ kính nể thì tốt hơn.
Đi một bước nhìn một bước, phải thật thận trọng!
Khi mới bắt đầu vào hang, Dương Bách Xuyên không phát hiện bất cứ điều gì bất thường, nhưng qua mấy phút sau, hẳn mới nhận thấy điểm khác thường ở nơi này...
Hân phát hiện hai bên sơn động đần đần xuất hiện một vài hoa văn hay biểu tượng văn hoá gì đó.
Tuy nhiên, chúng thực sự quá trừu tượng, nhìn mà chẳng hiểu ý nghĩa là gì.
Dương Bách Xuyên biết những hình vẽ bên trong hang nhất định sẽ giúp ích cho quá trình tìm hiểu động phủ Thuỷ Nguyên Tiên Đế, vì thế hẳn bèn cầu xin Hắc Liên giúp đỡ.
Hiện tại hắn chỉ có một thân một mình, lão đầu đến giờ vẫn chưa tỉnh lại, chỉ còn Hắc Liên là nói chuyện được thôi.
May nhờ có Hắc Liên giúp đỡ trong những lúc gặp nguy nan, Dương Bách Xuyên cảm thấy bản thân hết sức hạnh phúc, con đường tu chân cũng có nhiều "lối tắt" người khác.
Mặc dù Hắc Liên vẫn đang ở trong quá trình hồi phục sau quá trình niết bàn lượng tử Liên Tử Đệ nhất của Hồng Hoang nhưng nó vẫn có kiến thức và thần hồn hùng mạnh, thực sự bất phàm.
“Hắc Liên, ngươi có biết ý nghĩa của các hình vẽ ở nơi này không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!