: Lên núi Chí Tôn
Tiểu Phượng Hoàng và Mai tỷ cũng cảm nhận được sự thay đổi tâm trạng của Dương Bách Xuyên
Chồn Nhi cũng quan tâm, biết nhiều nhất tới chuyện của Vương Tử, nó ngồi xổm trên vai Dương Bách Xuyên không ngừng kêu lên, rõ ràng Chồn Nhi cũng đã nghe được những gì họ bàn tán.
Tiếng kêu đầy sự lo lắng.
Từ khi ở Trái Đất, Chồn Nhi, Vượng Tử và Hầu Đậu Đậu giống như cái kiềng ba chân, cùng nhau vượt qua: quãng thời gian rất vui vẻ ở Vân Môn trên Trái Đất, lúc này sau khi nghe thấy bọn họ nói chuyện, Chồn Nhĩ cũng rốt ruột, hoặc nói đúng hơn là đã chắc chắn hơn phân nửa, con chó mà Cửu Phong Chân Nhân nuôi chính là Vượng Tử.
Nếu như là thật thì Vượng Tử quá đáng thương, bị người nuôi giam cầm để lấy máu luyện đan, điều này khiến trong lòng họ rất khó chịu.
Dương Bách Xuyên và Chồn Nhi đều hy vọng, con chó có số phận bi thảm mà bọn họ nói tới không phải là Vượng Tử, bởi vì cả hai đều có thể tưởng tượng được sự bi thảm ở trong đó, có khi tình huống thực tế còn thảm hơn.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại cũng hy vọng con linh cẩu kia chính là Vượng Tử, như vậy thì hắn sẽ tìm được đồng bọn ngày xưa.
Nếu quả thật như vậy thì Cửu Phong Chân Nhân đúng là đáng chết
Ông ta sẽ trở thành kẻ địch đứng đầu danh sách đen của hẳn và Chồn Nhi sau khi tới đáo Tán Tiên.
Nhưng hiện tại tất cả vẫn chỉ là ẩn số, bọn họ cần phải tới núi Chí Tôn xem thử, dù sao cũng phải đi tới đó, vừa vặn tiện đường.
Bây giờ cũng không còn tâm trạng đi ngầm cảnh thành Tán Tiên nữa.
Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ muốn nhanh chóng tới núi Chí Tôn, đi tìm thử xem con linh cẩu kia có phải Vượng Tử hay không?
Nhưng nghe những lời mà mấy người kia nói, miêu tả của họ rất giống với Vượng Tử, trong cơ thể của Vượng Tử có máu được Phong Vân Thần Khuyến ban tặng ở núi Tường Bạch năm đó, cộng thêm Dương Bách Xuyên đã cho Vượng Tử dùng nước Sinh Mệnh, từng dùng rất nhiều đan dược, thiên tài địa bảo, Vượng Tử mọc cánh biết bay, lại vô cùng thông minh..Những đặc điểm này đều rất khớp.
Vậy nên trong lòng Dương Bách Xuyên đã bắt đầu nôn nóng, nghe những người kia nói, Cửu Phong Chân Nhân còn đang truy tìm Vượng Tử, hơn nữa sâu bên trong núi Chí Bảo cũng có rất nhiều cường giả ở đảo Tán Tiên.
Mặc dù linh cẩu trốn thoát được sự khống chế của Cửu Thiên Chân Nhân, nhưng sau khi tới núi Chí Tôn thì cũng họa phúc khó lường.
Đây là lý do khiến Dương Bách Xuyên lo lắng.
Nghe tiếng kêu của Chồn Nhị, trong lòng Dương Bách Xuyên vui mừng, Chồn Nhi không quên Vượng Tử, nó cũng nghĩ như hẳn, nhanh chóng tới núi Chí Tôn xem thử, rốt cuộc linh cẩu mà bọn họ nhắc tới có phải Vượng Tử hay không.
"Chồn Nhi yên tâm, cho dù thế nào thì chúng ta cũng sẽ đi xem thử, nếu thật sự là Vượng Tử, cho dù phải đối địch với cả đảo Tán Tiên thì ta cũng sẽ đòi lại công bằng cho Vượng Tử”
Câu nói đăng đẳng sát khí khiến tên mập đang dẫn đường phía trước rụt cổ lại.
Thiên Hồ, tiểu Phượng Hoàng và Mai tỷ đi sau cũng cảm nhận được sát khí tản ra từ trên người Dương Bách Xuyên.
Mai tỷ không nhịn được hỏi: “Vân Tử, trước tiên không nên lo lẳng, có lẽ không phải Vượng Tử...chúng. ta qua đó xem thử rồi tính, dù sao thì đều phải đi núi Chí Tôn”
“Ừm, chúng ta tăng tốc độ thôi."
....
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!