"Dương Bách Xuyên thật sự không phải là đệ tử của Thái Thanh Tiên Môn chúng ta, hắn là bạn của Đỗ Kiệt Bân."
Đỗ Kiệt Bân cân nhắc một hồi, cuối cùng vẫn nói đúng sự thật. Đối mặt với 'Thượng Huyền Tiên Môn, hắn rất kiêng dè bởi vì hắn ta là thiếu chủ của Thái Thanh Tiên Môn, có thể không dính líu tới tiên môn nhà mình là tốt nhất.
Nhưng cũng không thể vứt bỏ bạn bè, cho nên Đỗ Kiệt Bân trả lời đúng sự thật.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Yến Vô Sơn khiến Đỗ Kiệt Bân biết được hôm nay đối phương có chuẩn bị mà đến, sẽ không nói lý.
"Ha ha, Dương Bách Xuyên là bạn ngươi là được rồi, điều này chứng tỏ ngươi cũng không thoát khỏi liên quan đến cái chết của cháu trai ta Yến Ngũ Xích. Hôm nay giết ngươi cũng không oan cho ngươi.
Tuy nhiên... lão phu cho ngươi một cơ hội chết toàn thây. Giao ra đan Kim Nguyên Chân Đạo và tất cả mọi thứ các ngươi lấy được ở đây thì ta sẽ cho các ngươi toàn thây. Nếu không, lão phu sẽ khiến các ngươi chết không toàn thây."
Lời nói của Yến Vô Sơn vô cùng ngang ngược, bá đạo.
Lúc này, Lão Mạc không nhịn được nổi giận: "Yến Vô Sơn, ngươi dám giết thiếu chủ nhà chúng ta? Ngươi tưởng Thái Thanh Tiên Môn ta dễ bắt nạt đấy à?"
"Ha ha ha... Thượng Huyền Tiên Môn ta là tiên môn đứng đầu thế giới Đại Thanh, Thái Thanh Tiên Môn các ngươi là cái thá gì? Lần này các ngươi giết chết người thừa kế của Thượng Huyền Tiên Môn ta, các ngươi thật sự cho rằng đây là chuyện nhỏ ư?
Nói thật cho các ngươi biết, huynh trưởng của ta Yến Vô Lượng đã đích thân xuất sơn, đang ở bên ngoài Đại La Tiên Môn. Lần này phải giết bằng được Dương Bách Xuyên, tên nhóc nhà ngươi có quan hệ với Dương Bách Xuyên, vậy thì sẽ giết luôn một thể."
Trong lúc nói chuyện, Yến Vô Sơn đằng đăng sát khí, hơn nữa còn mặt dày muốn cướp hết đồ của ba người Đỗ Kiệt Bân.
Đúng là bọn họ đã lấy được đan Kim Nguyên Chân Đạo và công thức luyện đan, nhưng công thức luyện đan không phải là bản hoàn chỉnh, chẳng qua ba người Đỗ Kiệt Bân, Lão Mạc và A Thiện không phát hiện ra mà thôi.
€ó điều lúc này Đỗ Kiệt Bân và Yến Vô Sơn đều phát hiện ra một vấn đề.
Đó là Dương Bách Xuyên không ở đây...
"Lão Mạc A Thiện, Bách Xuyên đâu rồi?" Đỗ Kiệt Bân nhỏ giọng hỏi hai người.
Lúc này Lão Mạc và A Thiện cũng sửng sốt, không thấy bóng dáng Dương Bách Xuyên đâu cả.
"Thiếu chủ, chúng ta cũng không thấy."
Trước đó lúc bốn người đưa lực Tiên Nguyên vào lò luyện đan, Dương Bách Xuyên vẫn còn ở đây. Nhưng sau đó trong ánh sáng chói mắt, không ai nhìn thấy hẳn nữa, bấy giờ mới phát hiện Dương Bách Xuyên đã biến mất.
Đám người Yến Vô Sơn tiến vào cũng chỉ thấy ba người Đỗ Kiệt Bân, không thấy Dương Bách Xuyên, nhìn khắp đại sảnh sơn động cũng không thấy có người thứ tư.
Yến Vô Sơn trầm giọng hỏi Tào Mãn bên cạnh: "Thằng nhãi Dương Bách Xuyên đâu? Chẳng phải ngươi nói là bốn người bọn họ cùng tiến vào trong này sao? Người đâu rồi?".
"Yến đại nhân, ta tuyệt đối không nhìn nhầm, hơn nữa ta vẫn luôn canh chừng cái hố to ở bên ngoài, không phát hiện thấy Dương Bách Xuyên đi ra. Vãn bối tận mắt nhìn thấy bốn người bọn họ cùng nhau tiến vào sơn động, chắc chắn trong chuyện này có gì đó bất thường... hoặc là có sơn động khác. Vấn bối đoán là Dương Bách Xuyên đã đi tới nơi khác rồi."
Tào Mãn trả lời, trán túa mồ hôi lạnh. Lời hắn ta nói là sự thật. Lân này Yến Vô Sơn tiến vào tiên phủ, mục tiêu hàng đầu là Dương Bách Xuyên. Ở bên ngoài hắn †a khẳng định với Yến Vô Sơn là bốn người Dương Bách Xuyên, Đỗ Kiệt Bân cùng tiến vào sơn động, nhưng bây giờ lại không thấy bóng dáng Dương Bách Xuyên đâu.
Hiện tại nghe Yến Vô Sơn trầm giọng chất vấn, tâm lý của Tào Mãn liền suy SỤP.
Nhưng hắn ta không dám đắc tội Yến Vô Sơn.
Lỡ như Yến Vô Sơn giết hắn ta thì toi, Thượng Huyền Tiên Môn là tiên môn đứng đầu thế giới Đại thanh, danh tiếng không phải tự dưng mà có.
Lúc này Tào Mãn chỉ có thể nói với Yến Vô Sơn rằng có khả năng Dương Bách Xuyên đã đi nơi khác.
'Tào Mãn cũng nảy sinh nghỉ ngờ, hắn ta tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên và Đỗ Kiệt Bân cùng nhau đi vào, vậy mà bây giờ lại không thấy người đâu, đúng thật kỳ lại
Yến Vô Sơn hừ mũi nói với Tào Mãn: "Mong là thế, nếu không tìm thấy Dương Bách Xuyên tức là tên nhãi ngươi lừa lão phu, đến lúc đó đừng trách lão phu vô tình, xử ngươi luôn một thể!"
"Yến tiên bối minh giám! Có cho vãn bối thêm một trăm lá gan, vãn bối cũng không dám lừa gạt!" Cõi lòng lạnh ngắt, Tào Mãn biện minh cho mình.
Sau đó, hắn ta gào to với Yến Vô Sơn: "Đỗ Kiệt Bân, thằng nhãi Dương Bách Xuyên đi đâu rồi? Ngươi thức thời thì mau nói cho Yến đại nhân đi, không thì sẽ nếm trái đắng đấy!"
Lúc này có thể đùn đẩy trách nhiệm thì phải đùn đẩy trách nhiệm, Tào Mãn giỏi nhất là làm loại chuyện này.
Nghe Tào Mãn nói vậy, Đỗ Kiệt Bân cũng ngẩn ra. Vốn dĩ hắn ta còn nghĩ có phải Dương Bách Xuyên đã bị Yến Vô Sơn bắt rồi không, nhưng bây giờ xem ra hình như không có ai biết Dương Bách Xuyên đi đâu thì phải?
Đỗ Bân khá thông minh, nếu không ai biết Dương Bách Xuyên đi đâu thì trái lại còn là chuyện tốt, ít nhất Dương Bách Xuyên có thể thoát khỏi tai họa này.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!