Dương Bách Xuyên bị ngã đến choáng váng đầu óc, nhưng tỉnh táo lại rất nhanh. Tiếp đó hắn nhìn thấy nơi này là một sơn động lớn, không giạn rộng lớn hơn mật thất kho báu kia năm sáu lần.
Tuy nhiên ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt khiến hắn hít sâu một hơi.
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu, một cặp đèn lồng khổng lồ xuất hiện trong tâm mắt hắn.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên không thật sự cho rằng đó là một cặp đèn lồng.
Lúc nãy ở mật thất, trên nóc mật thất xuất hiện dòng xoáy ánh sáng, cùng với một móng vuốt to tóm lấy hắn, hơn nữa hắn không có sức kháng cự.
Điều này nói lên kẻ đáng gờm mà hắn gặp trong hồ nước đã xuất hiện. Hiện tại hắn có thể đoán được lúc đó sau khi hắn tiến vào bình Càn Khôn, bình Càn Khôn không chìm xuống đáy hồ mà bị kẻ đáng gờm kia, hoặc nói là kẻ
vừa rồi đã bắt hắn lấy đi.
Hiển nhiên bảo vật chính là bảo vật của kẻ đáng gờm này, sau khi lấy được bình Càn Khôn, đối phương đã ném vào kho báu.
Mà động tĩnh hắn tấn công tường đá của mật thất đã đánh động tới kẻ đáng. gờm, thế nên hắn mới bị đối phương bắt đến đây.
Bây giờ nhìn thấy cặp đèn lồng đỏ khổng lồ này, phán đoán đầu tiên của Dương Bách Xuyên là mắt.
Ở Tu Chân Giới hắn đã từng trải qua tình huống tương tự, mắt của một số yêu tu cường đại to lớn trông như cặp đèn lồng khổng lồ.
Đây là cái nhìn đầu tiên của Dương Bách Xuyên.
Quả nhiên sau khi quan sát kỹ, hắn hít sâu một hơi, trước mặt hắn là một loài vật khổng lồ.
Một sinh linh toàn thân trắng như tuyết, trên đầu có một cái sừng, cơ thể to như vạc nước cuộn tròn lại, thoạt nhìn dài gần trăm mét, sau lưng mọc một đôi cánh trắng, dưới bụng có vuốt rồng, ngoại hình giống rắn nhưng Dương Bách Xuyên khẳng định tuyệt đối không phải rắn.
Đây là thứ gì? Là tiên thú, hay là hung thú? Tóm lại là Yêu tộc...
Nhìn móng vuốt, Dương Bách Xuyên xác định móng vuốt vừa mới xuất hiện chính là móng vuốt đã bắt hắn lúc nãy.
Lúc này, chim Thần Ma lên tiếng: "Wow, đây là một con Độc Giác Song Dực Long, chẳng phải loài này đã tuyệt chủng từ lâu rồi ư, sao lại gặp một con ở đây? Thằng nhóc thúi, xem ra ngươi gặp rắc rối lớn rồi, nó đúng là cấp bậc Đại La đấy!"
"Độc Giác Song Dực Long? Cũng là Long tộc à?" Dương Bách Xuyên chưa từng nghe thấy cái tên này.
"Nói đúng ra là rồng biến dị trong Long tộc thời viễn cổ, có huyết mạch Thần Long, nhưng ở một số phương diện khác lại có thiên phú dị bẩm. Có một cái tên khác mà ít người biết đến: Côn Long.
Thằng nhãi ngươi đừng nghĩ rằng Long tộc quá mạnh, thời viễn cổ có rất nhiều thần thú không hề thua kém Long tộc, thậm chí còn mạnh hơn.
Chẳng hạn như con Độc Giác Song Dực Long trước mặt, biến dị rất mạnh. Thực lực của Độc Giác Song Dực Long trưởng thành không thua gì Thần Long mạnh nhất Long tộc, mạnh hơn rất nhiều Long tộc. Thời viễn cổ, Long tộc có rất nhiều chủng tộc.
Long tộc biến dị thế này có thần thông thiên phú kỳ lạ, không thể coi thường. Từ khí tức có thể phán đoán đây hẳn là một Độc Giác Song Dực Long chưa trưởng thành. Nó không phải hung thú, mà là tiên thú có trí tuệ.
Trong truyền thuyết, thời viễn cổ Độc Giác Song Dực Long đi theo yêu tổ Côn Bằng, tiếc là đã tuyệt tích cùng Côn Bằng. Không ngờ chúng ta lại gặp một con ở đây, thật hiếm có!" Lúc này chim Thần Ma giống như một chuyên gia lịch sử cái gì cũng biết.
Nghe chim Thần Ma giảng giải, Dương Bách Xuyên cảm thấy mới lạ, cái tên Côn Long nghe rất khí phách.
Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên không quan tâm kẻ đáng gờm trước mắt tên là gì, điều hắn quan tâm hơn cả là kế tiếp phải làm thế nào?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!