Tìm kiếm tỉnh tú cát vị là sở trường của Dương Bách Xuyên, Bảo Thuận Quang đảm nhận việc thiết lập trận pháp. Đoàn người theo chân Dương Bách Xuyên dạo quanh một vòng lớn, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng tìm thấy tú cát vị. Nơi đó vẫn bị kết giới tràn ngập ánh bạc ngăn cách, giờ cần phải ngồi vào trong kết giới thì mới có thể đi xuống lõi đất.
Đây chỉ là bước đầu tiên, nhưng phải xem khả năng của Bảo Thuận Quang tới đâu, có thể dẫn mọi người tiến vào hay không? Tìm thấy cát vị cũng không đồng nghĩa với việc có thể tiến vào, bởi nơi này có trận pháp tồn tại, cần đại sư trận pháp tìm xem cửa sinh vào trận ở đâu mới được.
“Lão Bảo, tiếp theo tới lượt ngươi đấy.” Sau khi tìm thấy tinh tú cát vị, Dương Bách Xuyên quay sang nói với Bảo Thuận Quang.
Cát vi của chòm sao Thanh Long ở phương Đông nằm ở hai nơi, đó là sao Cang và sao Đê. Theo lý thuyết, cả hai cát vị đều có đường tiến vào trong trận pháp, còn chọn cái nào thì phải xem Bảo Thuận Quang am hiểu trận pháp đến trình độ gì.
“Chủ nhân yên tâm, kế tiếp cứ giao cho ta.” Bảo Thuận Quang nghiêm túc gật đầu, thoạt nhìn có vẻ rất tự tin.
“Yên tâm mà làm, tất cả mọi người sẽ hỗ trợ ngươi.” Dương Bách Xuyên cổ vũ Bảo Thuận Quang.
~.x
Sau đó, Bảo Thuận Quang đứng ngay tại chỗ, trong tay chợt hiện ra ba lá cờ nhỏ, vừa vẫy cờ, hắn ta vừa chạy xung quanh vị trí của sao Cang, miệng lẩm bẩm gì đó. Khoảnh khắc lá cờ đầu tiên bay ra ngoài, rơi trúng kết giới tỏa ánh bạc...
“Ầm..” Cả kết giới chấn động, ánh bạc chợt lóe, nhưng chỉ vậy thôi, không còn xảy ra hiện tượng gì bất thường nữa. Nhưng diệu thay lá cờ rơi trúng kết giới lại hiên ngang đứng vững, tựa như đã cắm cọc mọc rễ vào kết giới vậy. Kế tiếp, từ lá cờ tỏa ra hào quang màu vàng nhàn nhạt, như đang chèn ép ánh bạc của kết giới, hay nói đúng hơn là ngăn chặn sức mạnh cắn ngược của kết giới.
Từ xa nhìn lại, trông lá cờ như đang lơ lửng giữa không trung vậy. Sau đó, lá cờ trận thứ hai rời khỏi tay Bảo Thuận Quang, bay ra ngoài. Kế tiếp là lá cờ thứ ba...
Ba lá cờ trận lần lượt cắm cọc phía trên kết giới, tạo thành hình tam giác, mỗi lá cờ cách nhau tầm ba thước.
“Âm..”
Khoảnh khắc ba cờ trận được đặt vào đúng vị trí, một âm thanh trầm thấp vang lên, từ ba lá cờ trận tỏa ra quầng sáng màu vàng chói lóa. Ngay sau đó, Bảo Thuận Quang lại vung tay, liên tục kết ấn Tiên Nguyên hướng về phía trung tâm của tam giác tạo từ ba lá cờ.
“Rầm rầm rầm...”
Theo sau từng pháp quyết của Bảo Thuận Quang là vô vàn âm thanh lảnh lót xuất hiện.
“Cờ trận chia âm dương, biến đổi ngũ hành thành muôn loài, Càn Khôn tái thế, xoay chuyển thiên địa, không gian vô hình, mở..” Vừa dứt câu, một giọt máu tức khắc bắn ra từ ngón giữa của Bảo Thuận Quang, rơi xuống trung tâm giữa ba lá cờ.
“Ầm..” Lại một âm thanh rung trời trôi qua, bỗng, trung tâm ba lá cờ tỏa ra ánh sáng nhuốm màu máu, một cánh cửa xoay tròn xuất hiện.
“Thành công, chủ nhân, có thể vào rồi.” Trên trán Bảo Thuận Quang lấm tấm mồ hôi, nhưng lại chẳng giấu nổi vẻ vui mừng trên khuôn mặt, vội quay sang bẩm báo.
“Lão Bảo làm tốt lắm.” Dương Bách Xuyên khen ngợi hắn ta, ngoài ra thì nhờ quan sát chiêu thức phá trận của Bảo Thuận Quang mà hắn đã nghĩ ra một ứng dụng khác của trận pháp.
Đạo trận pháp cũng là đại đạo, lại thay đổi khôn lường. Thoạt nhìn, đạo trận pháp của Bảo Thuận Quang có vẻ là đạo cờ trận, đúng là vô cùng độc đáo.
“Ta cũng chỉ ăn may thôi, nếu không nhờ chủ nhân tìm được tỉnh tú cát vị, ta cũng không thể mở được lối vào cửa sinh.” Bảo Thuận Quang khiêm tốn đáp lại, không quên nịnh nọt họ Dương một phen.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!