Hơn nữa, hắn đã suy nghĩ về vấn đề này rất lâu rồi, chưa chắc sự thất bại sẽ là kết quả của việc mạo hiểm.
Đúng là quyền khống chế của hắn đối với bình Càn Khôn có phần hạn chế, nhưng có một việc hắn nắm giữ quyền chủ động toàn bộ, đó chính là hắn có khế ước huyết tế với bình Càn Khôn.
Đây chính là sức mạnh.
Một khi linh hồn Càn Khôn muốn tạo phản, hắn có thể phá hủy bình Càn Khôn.
Cho nên thứ hắn nắm giữ chính là tử huyệt của bình Càn Khôn.
Chỉ là trước đây hắn luôn có tâm lý bí ẩn đối với bình Càn Khôn nên không dám mạo hiểm.
Nhưng bây giờ, khi phân tích ra được mấu chốt của vấn đề, nhìn linh hồn Càn Khôn biến thành hoa văn Thái Cực Đồ trắng đang dao động không ngừng, Dương Bách Xuyên biết lần này mình ngả bài được rồi.
€ó thể trong đó có mặt lợi và hại, mà linh hồn Càn Khôn vẫn chưa nghĩ thấu đáo mà thôi.
Suy cho cùng thì nó cũng chỉ là một khí linh ý thức, cũng không phải là linh trưởng của vạn vật, hơn nữa còn là một thể ý thức khí linh không thuần thục trong tư tưởng.
Chỉ là trong những năm tháng dài đằng đẳng đã qua, sau đó nảy sinh ý tưởng điên rồ muốn nghịch thiên cải danh, đồng thời cũng rơi vào con đường tẩu hoả nhập ma sâu thẳm mà không có cách nào tự kiềm chế để thoát ra khỏi ý thức. thưởng cảm mà thôi.
Lúc này, sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, hắn nhìn Thái Cực Đồ Âm Dương do linh hồn Càn Khôn hoá thành tiếp tục xoay tròn chớp động, rõ ràng nó đã bị cuốn vào chấn động rất lớn.
Cũng không nói thêm lời nào nữa.
Dương Bách Xuyên biết tử huyệt của linh hồn Càn Khôn đã bị bản thân mình chọc trúng.
Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, lại thấy linh Càn Khôn muốn bạo phát, Thái Cực Đồ Âm Dương lấp lánh quang mang.
Đồng thời, một giọng nói kích động tràn ngập tức giận truyền đến: "Ngươi... Ngươi nói bậy, ta đã là thể ý thức có suy nghĩ rồi, ta là một phần tử của sinh linh vạn vật, ta chỉ muốn phản phệ và chiếm đoạt ngươi, ta là một sinh linh chân chính, ta sẽ giết ngươi..."
"Không thể nào... Không..."
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.... khiến bản thân Dương Bách Xuyên cũng ngơ. ngác ~
Hắn không hề di chuyển, chỉ nhìn thấy hoa văn Thái Cực Đồ Âm Dương do linh hồn Càn Khôn biến thành đang bạo phát quang mang và lập tức bao phủ về phía hắn.
Quang mang một đen một trắng bạo phát và chiếu vào người hắn.
Lúc đầu hắn cũng nhảy ra, vốn muốn liều mạng dứt khát phá hủy khế ước huyết tế giữa hắn và bình Càn Khôn, nhưng ai ngờ lúc hắn còn chưa kịp động niệm trong đầu thì linh hồn Càn Khôn đã phát ra tiếng thét thảm thiết.
Ngay sau đó, một tiếng nổ ầm vang lên.
"Bùm ~"
Hoa văn Âm Dương hoàn toàn nổ tung, khí tức đen trắng tách ra, khuếch tán ra ngoài, lập tức khuấy đảo toàn bộ không gian trong bình Càn Khôn.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắc khí trầm xuống, bạch khí bắt đầu bay lên trời, lan rộng ra toàn bộ không gian.
Khuếch tán với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Trong không gian của bình Càn Khôn, tình huống trong trạng thái hỗn loạn ban đầu lúc này đột nhiên trở nên rõ ràng.
Sương mù hỗn loạn dần dần tan biến......
Không gian ban đầu không lớn lắm nhưng lúc này đã nhanh chóng mở rộng... Một thế giới hoàn toàn mới bắt đầu xuất hiện trước mắt Dương Bách Xuyên. "Ùù~"
Đầu óc Dương Bách Xuyên ù ù.
Đúng lúc này, một số thông tin đã xâm nhập vào tâm trí hắn.
"Đại đạo Càn Khôn, Càn là Trời, Khôn là Đất, Càn Khôn được tạo ra từ Âm
Dương, đại đạo Càn Khôn là căn nguyên của mọi quy luật, vạn pháp đều là Càn Khôn, đại đạo đều là tạo hoá, đạo Càn Khôn, đạo khảm trong tâm.”
Đoạn này là Dương Bách Xuyên nói với chính mình, hoặc có thể nói là lúc này hắn mới lĩnh ngọ ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!