"Kẻ nào?"
Vẻ mặt Tây Môn Thiên Tinh thay đổi rồi rống lên.
Trịnh Đại Thủy cũng dừng ý định muốn ra tay với Dương Bách Xuyên, lão ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Ông ta và Tây Môn Thiên Tinh quay sang nhìn nhau, cả hai lập tức trở nên dè chừng, bọn họ lo sợ nhất là sau lưng Dương Bách Xuyên có cao thủ, giống như nữ tử ngự kiem ở chợ đen vao nam năm trước, thế nên hai người họ vẫn luôn cẩn thận, bây giờ quả thật đã có người xuất hiện.
Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói đầu kiêu ngạo này thì vành mắt đỏ oe ...
Hắn không ở lúc này hắn ta sẽ xuất hiện ~
Giọng nói này quá quen thuộc, không thể quên được.
Người huynh đệ kết nghĩa - Lục Nhĩ Mi Hầu.
Trong lòng hắn bỗng nhiên nhẹ nhõm.
"Lục Nhĩ đại ca ~"
Dương Bách Xuyên đè nén xúc động.
Ngay sau đó, một tia sáng vàng từ trên trời đáp xuống.
“Ầm ~"
Sau tiếng nổ vang dội, mặt đất rung chuyển.
Bụi mù tan đi, bóng dáng Lục Nhĩ Mi Hầu xuất hiện trước mặt hắn.
"Lục Nhĩ đại ca ~" Dương Bách Xuyên không nhịn được kích động mà gọi lớn.
So với năm đó, vóc dáng Lục Nhĩ Mi Hầu đã lớn hơn rất nhiều, trên người khoác một bộ giáp cổ xưa, nhưng lại khắc đầy minh văn, rõ ràng đây không phải là vật tầm thường, cơ thể cao hơn ba mét, bả vai vẫn vác cây trường côn đen như mực.
Nghe tiếng Dương Bách Xuyên gọi, Lục Nhĩ Mi Hầu cười nói: "Ta còn tưởng phải mấy nghìn năm nữa tiểu tử ngươi mới phi thăng, không ngờ lại nhanh như vậy, không tệ, đã đạt tới cảnh giới Tiên Quân rồi, khá lắm."
Vừa gặp, Lục Nhĩ Mi Hầu đã khen Dương Bách Xuyên không ngớt.
"Tiểu đệ bái kiến đại ca ~" Dương Bách Xuyên nhìn ra vị đại ca này đã khác xưa rất nhiều, yêu khí ngút trời, hắn trở nên kiêu ngạo hơn, không rõ được là tu vi gì, nhưng tóm lại là rất mạnh.
Không ngờ lại gặp ở Tiên Vực Hỗn Loạn.
Nam đo Dưong Bach Xuyen nhan Luc Nhĩ Mi Hau lam đại ca la thanh tam thành ý, vốn dĩ hắn còn có Bạch Khởi là đại ca, nhưng đáng tiếc Bạch Khởi đã chết rồi, hiện tại chỉ còn lại Lục Nhĩ Mi Hầu nên Dương Bách Xuyên rất quý trọng.
Cảm giác từ khí thế, sau khi Lục Nhĩ tới Tiên Giới hẳn là không tệ, Dương Bách Xuyên cũng vui mừng.
"Đứng dậy đi, tiểu tử ngươi tới Tiên Giới cũng không biết tìm tới vi huynh, nếu không phải sợi lông lúc trước tặng ngươi bị đứt thì ta cũng không biết ngươi đã tới Tiên Vực Hỗn Loạn." Lục Nhĩ nhìn thấy mái tóc ngắn của Dương Bách Xuyên liền biết đã xảy ra chuyện gì.
Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn quả thực đã từng nghĩ sẽ đi tìm vị đại ca kết bái này, nhưng không ngờ tới Tiên Giới sẽ xảy ra chuyện như vậy, hiện tại đã hiểu vì sao Lục Nhĩ lại sớm ở Tiên Vực Hỗn Loạn, hôm nay xuất hiện được ở đây là do sợi lông sau gáy của hắn bị Tây Môn Thiên Tinh chém đứt nên Lục Nhĩ mới cảm ứng được.
Nói như vậy thì lúc này hắn nên cả kích Tây Môn Thiên Tinh giúp huynh đệ bọn hắn đoàn tụ rồi.
“Được rồi, đợi lát nữa nói sau, ta xem ai dám bắt nạt ngươi, chờ đó, ta đi giết bọn họ rồi chúng ta ôn chuyện xưa."
Lục Nhĩ vẫn bá đạo như khi ở đảo Tán Tiên năm đó.
Dứt lời, hắn xoay người nhìn chằm chẳm vào Trịnh Đại Thủy và cha con Tây Môn, Lục Nhĩ híp mắt nói: "Là các ngươi bắt nạt huynh đệ ta?"
Trường côn đen nhánh chỉ qua một lượt, cuối cùng dừng ở Trịnh Đại Thủy, hắn lười biếng nói: "Vừa rồi ta nghe thấy ngươi muốn giết huynh đệ ta?"
Ngay khi Lục Nhĩ xuất hiện, Trịnh Đại Thủy và cha con Tây Môn đã giật mình, bởi vì bọn họ không bao giờ ngờ tới, người đến giúp Dương Bách Xuyên không phải là nữ tử áo đen 5 năm trước mà là một yêu tu.
Một con khỉ tu vô cùng cường đại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!