“Huynh đệ, dù sao nơi này cũng là Thành Tây, là địa bàn của gia tộc Tây Môn, Tây Môn lão nhân là Tiên Đế, anh hùng phải biết tránh cái thiệt trước mặt, quân tử báo thù 10 năm chưa muộn, nên suy nghĩ kỹ càng." Đông Phương Thiết Nhân lên tiếng.
"Lần này cảm ơn Đông Phương huynh." Dương Bách Xuyên ôm quyền cảm
ơn
Đông Phương Thiết Nhân cười nói: "Không cần khách sáo, ta nói rồi, ta coi ngươi là bạn, hơn nữa gia gia của ta cũng thừa nhận ngươi là người của gia tộc Đông Phương. Chuyện ngày hôm nay không phải lỗi của ngươi, giết người của Tiên Vực Vu Tôn kia cũng được, đỡ phiền phức. Nhưng sau này ngươi phải cẩn thận hơn mới được, lần này Trịnh Đại Thủy đã chết, chắc chắn bọn họ sẽ không để yên như vậy đâu.
Tuy không phải ai cũng có thể ngang ngược trong Tiên Vực Hỗn Loạn, nhưng ngươi phải cẩn thận bọn họ đánh lén, trong thời gian này tạm thời đừng rời khỏi Hỗn Loạn Tiên Vực, ở lại Tiên Thành Hỗn Loạn đi. Nếu ngươi đi ra ngoài, bọn họ sẽ không màng tất cả xông lên giết chết ngươi."
Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân nói thật, đúng là hắn đã giết ba người của Tiên Vực Vu Tôn, bọn chúng sẽ không để yên, nhưng thì sao chứ?
Không phải hắn gây chuyện, là người của Tiên Vực Vu Tôn gây chuyện trước, Vu Nhất Phổ không bắt Tuyết Hương, hắn cũng sẽ không ra tay.
Sau chuyện này, Dương Bách Xuyên cảm thấy mình phải nhanh chóng tăng lên tu vi.
Hôm nay có Lục Nhĩ trợ giúp, gia tộc Đông Phương đến cứu, nhưng ngày mai thì sao?
Hắn không thể dựa vào người khác cả đời, vẫn phải dựa vào bản thân.
"Vãn bối Dương Bách Xuyên bái kiến tiền bối, cảm ơn tiền bối đã cứu giúp." Duong Bach Xuyen biet Đông Phương Hạo Thiên con lợi hại hơn cả Tây Môn Trường Giác, nếu không lão cũng không cụp đuôi rời đi.
“Ha ha, không cần đa lễ, lão phu cũng thuận tay thôi. Quan trọng là ta không chống đỡ được mồm mép của đứa cháu này. Khi biết ngươi bị người của Tây Môn gia bắt nạt, nó đã lôi kéo lão phu chạy đến. Thiết Nhân nhà ta ít bạn bè, tính tình không xấu, sau này các ngươi giao lưu nhiều hơn ... "
Đông Phương Hạo Thiên mỉm cười nói.
Dương Bách Xuyên cảm thấy người này rất hiền từ, rất dễ gần.
Đưong nhiên Dương Bach Xuyen cung nghe ra Đông Phương Hạo Thiên đang cố ý thúc đẩy tình hữu nghĩ của hắn và Đông Phương Thiết Nhân.
Tuy không biết tại sao Đông Phương Hạo Thiên lại coi trọng mình vậy, nhưng hắn vẫn rất biết ơn lão, coi như hắn nợ Đông Phương gia một phần ân tình.
Dương Bách Xuyên: “Đông Phương tiền bối yên tâm, sau này ta và Thiết Nhân chính là huynh đệ, có họa cùng chịu có phúc cùng hưởng."
“Ha ha ha ... Ngươi có lòng, đi thôi, lão phu mời các ngươi đến Đông Phương gia làm khách." Đông Phương Hạo Thiên vui vẻ nói.
"Cung kính không bằng tuân mệnh, đúng rồi, quên giới thiệu, vị này là Lục Nhĩ Mi Hầu, huynh trưởng kết nghĩa của ta."
Dương Bách Xuyên giới thiệu Lục Nhĩ Mi Hầu cho hai người.
“Lục Nhĩ đạo hữu ~"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!