Xoay người bỏ chạy, đương nhiên lực chú ý cũng sẽ bị phân tán.
Thế nên khi thấy đối phương bỏ chạy, khóe môi Dương Bách Xuyên đã lộ ra ý cười.
Khi chuẩn bị dùng Phong Vĩ Châm, ma xui quỷ khiến, pháp quyết trong tay Dương Bách Xuyên lại biến thành kiếm quyết của ngự kiếm.
Dùng phương pháp ngự kiếm để thi triển Phong Vĩ Châm, không biết hiệu quả sẽ thế nào?
Dương Bách Xuyên cũng muốn thử.
Trong lòng khẽ niệm, Phong Vĩ Châm lóe lên, rồi biến mất sau đầu của một trong hai người.
Lần này, hai mắt Dương Bách Xuyên đột nhiên sáng lên, bình thường dùng Phong Vĩ Châm hắn có thể nhìn thấy quỹ đạo chuyển động, nhưng vừa rồi khi dùng ngự kiếm chi đạo lại không còn thấy được quỹ đạo nữa, chứng tỏ ý tưởng này là chính xác.
Tốc độ đã tăng lên rất nhiều.
Đạt tới mức ngay cả chủ nhân là hắn cũng chỉ có thể cảm nhận được mà không thể thấy, điều này quả là đáng sợ.
Hắn không thấy thì người khác lại càng không.
Vậy nên sau khi Phong Vĩ Châm biết mất ở sau đầu một gã Tiên Vương, hắn ta vẫn đang phi hành.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết gã đã xong đời rồi, bởi vì tốc độ của Phong Vĩ Châm đã đạt tới cực hạn.
Hắn ta đã trúng chiêu.
Quả nhiên ngay sau đó, gã Tiên Vương đang bay thì đột nhiên rơi xuống.
"A~"
Lại thêm một tiếng hét thảm, tên Tiên Vương thứ hai cũng rơi theo.
Hắn dùng ngự kiếm chi pháp để thi triển Phong Vĩ Châm, hai tên kia không đề phòng, đạo tâm hỗn loạn, bọn họ lần lượt bị Phong Vĩ Châm đâm trúng chỗ hiểm.
Cả hai bỏ mạng.
Giữa trán bọn họ có một vết thương nhỏ, không nhìn kỹ sẽ không thấy.
Dương Bách Xuyên hài lòng, hắn không ngờ Phong Vĩ Châm cũng có thể dùng bản lĩnh của ngự kiếm chi đạo, hơn nữa hiệu quả còn tốt như vậy.
Hắn thu châm lại, sau đó cướp nhẫn không gian, Dương Bách Xuyên không để ý tới hai tên này nữa, gia tộc Độc Cô, hắn đã nhớ kỹ
Dương Bách Xuyên lại nhìn về phía cách đó mười mấy mét, Tiên Vương hậu kỳ bị cây leo U Minh của hắn vây nhốt.
"Ầm rắc ~"
Lúc này, cây leo U Minh nổ tung đứt thành từng đoạn, biến trở về hình dạng cốt khí U Minh.
Dương Bách Xuyên biết cây leo U Minh sẽ không nhốt được cao thủ Tiên Vương hậu kỳ quá lâu, nhưng mục tiêu của hắn cũng chỉ cần kéo dài một thời gian ngắn, lúc này cây leo U Minh bị đối phương đánh tan, điều này cũng nằm trong dự tính, chỉ tiếc lại phải triệu hoán một sinh vật U Minh mới, mỗi lần triệu hoán đều tiêu hao rất nhiều thần hồn.
Đối với Tiên Vương hậu kỳ của gia tộc Tây Môn, tất nhiên Dương Bách Xuyên sẽ không đối đãi giống như hai tên Tiên Vương nhà Độc Cô, trung kỳ và hậu kỳ nghe thì giống như chỉ hơn kém nhau một cảnh giới nhỏ.
Nhưng thực lực lại như trên trời và dưới đất.
Giam hắn được chút thời gian là tốt lắm rồi.
Kế hoạch ban đầu là giải quyết hai tên Tiên Vương trung kỳ của gia tộc Độc Cô, nhưng thực tế cũng không tốn bao nhiêu thời gian, chưa đến nửa phút.
Trong nửa phút này, tên Tiên Vương hậu kỳ đã phá hủy cây leo U Minh của hắn, cũng chứng thực cây leo đấu với Tiên Vương hậu kỳ, nửa phút quá miễn cưỡng, nhưng cũng đủ rồi.
Trong chớp mắt, Tiên Vương của gia tộc Tây Môn bỏ chạy như nước lũ.
Dương Bách Xuyên híp mắt, kiếm Đồ Long lóe sáng, hắn đứng lên rồi ngự kiếm truy đuổi ...
Thật ra vẫn ở trong phạm vi công kích, nhưng Dương Bách Xuyên không tấn công mà đuổi theo.
Sau khi ngự kiếm, tốc độ của hắn không hề chậm hơn Tiên Vương, duy trì khoảng cách năm mươi mét.
Nhưng trong tay Dương Bách Xuyên xuất hiện một quả màu vàng đất, đây là quả sấm sét, hay còn gọi là sấm dưa hấu.
Hắn thích cái tên sấm dưa hấu này hơn.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười xấu xa, hắn không nhanh không chậm đuổi theo cao thủ Tiên Vương hậu kỳ.
Dương Bách Xuyên nghĩ ra một chủ ý, phải tặng cho gia tộc Tây Môn một món quà lớn.
Món quà này chính là sấm dưa hấu trong tay hắn.
Hắn cũng rất muốn biết, sấm dưa hấu này ném nổ Tiên Vương hậu kỳ thì sẽ như thế nào?
Không biết có nổ chết được không? Hoặc là hậu quả sẽ tới mức nào?
Trong lòng Dương Bách Xuyên đầy mong đợi.
Hắn nghĩ rất đơn giản, nếu đối phương đã là người của gia tộc Tây Môn, vậy thì chắc chắn sẽ chạy tới gia tộc Tây Môn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!