Không sai, vừa xuất hiện ở cửa thông đạo Hạ Thụy Trạch đã nhìn thấy trên khán đài đối diện có hai vị tuyển thủ đã ngồi sẵn.
Vị bên trái có thể nói là một trang hán thân hình khổng lồ, bất động ở đó như một tòa núi nhỏ, khôi giáp phòng hộ trên người hắn đã tháo xuống, khuôn mặt vuông vắn mang theo vết sẹo đối diện với Hạ Thụy Trạch, ánh mắt hung hãn tùy ý đánh giá Hạ Thụy Trạch gầy yếu.
Vị bên phải là một người trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh, lớn lên anh tuấn soái khí, hắn vừa nhìn thấy Hạ Thụy Trạch trên mặt lập tức treo lên tươi cười, đứng lên chủ động tiến về phía cậu chào hỏi:
"Bằng hữu đến từ phương Đông, hân hạnh, nơi này là khu vực nghỉ ngơi, chúng ta đã thông qua cửa thứ 2, nhưng còn phải ở lại đây đợi các tuyển thủ khác vượt qua cửa thứ 2 mới có thể mở ra cửa thứ 3, không bằng cùng nhau ngồi xuống đi, ở đây có cafe, whiskey, không biết cậu thích cái nào?"
Mặc dù 'Cảm giác ác ý' không bị kích hoạt, nhưng đối mặt với nam nhân tóc vàng đang tới gần, Hạ Thụy Trạch vẫn lựa chọn lãnh đạm tránh đi, nghiêng người đi về phía một khán đài khác, thể hiện rõ thái độ cự tuyệt lôi kéo làm quen.
Cậu đã "nhìn ra", trên khôi giáp phòng hộ của vị tuyển thủ này có có vết máu bị lau qua, một đường này Hạ Thụy Trạch căn bản không đụng trúng sinh vật biến dị nào có máu đỏ, như vậy vết máu kia khả năng lớn nhất chẳng phải là đến từ tuyển thủ khác sao?
Sinh vật biến dị xác thật khủng bố, nhưng con người cũng không kém chút nào.
Thấy Hạ Thụy Trạch không cho mặt mũi xa cách cự tuyệt, nam nhân tóc vàng không chút để ý cười cười, xoay người quay về chỗ cũ, một bên hưởng thụ điểm tâm cùng đồ uống ban tổ chức cung cấp, một bên tiếp tục chờ đợi những tuyển thủ dự thi khác.
Hạ Thụy Trạch tránh khỏi hai người chiếm cứ khán đài ở giữa, chọn khán đài gần nhất bên phải ngồi xuống nghỉ ngơi.
Trên khán đài, cách một khoảng lại có một quầy đồ ăn vặt nhỏ, Hạ Thụy Trạch tiện tay cầm lấy một cái nhưng cậu cũng không có hứng thú nếm thử, ai biết ban tổ chức có chơi ác chuẩn bị cho bọn họ đồ ăn có độc hay không.
Ngược lại phòng vệ sinh ở góc khán đài cao nhất lại khiến Hạ Thụy Trạch cảm thấy hứng thú.
Với cách ăn mặc hiện tại của cậu muốn đi lên nhà vệ sinh thật sự rất gian nan, trước tiên cần phải cởi bỏ khôi giáp phòng hộ, sau đó mới có thể hoàn toàn phóng thích chính mình.
Trong phòng vệ sinh đơn, Hạ Thụy Trạch chăm chú nhìn dòng nước trong bồn cầu chảy đi, lúc đóng lại nắp bồn cầu, cậu bí mật ném hạt giống sát nhân đằng vào trong.
Tiếp theo, Hạ Thụy Trạch nhìn như ngồi trên nắp bồn cầu tự bế, sự thật là đang không chế hạt giống để nó không ngừng sinh trưởng.
Hạ Thụy Trạch cũng không muốn làm rõ nguyên lý tặng vật phẩm của Chủ Thần, giống như chim ưng cùng chiến mã ở thế giới trước không ăn không uống còn có thể cùng người sử dụng tâm ý tương thông, trợ giúp rất lớn cho bọn họ trong việc truy tung Man tộc.
Mà thế giới nhiệm vụ này, cậu muốn để sát nhân đằng tùy ý sinh trưởng trong nguồn nước, như vậy, hẳn là, cũng được đi?
Ôm theo thái độ sao cũng được, Hạ Thụy Trạch ngồi trên năp bồn cầu nửa giờ, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất: Sinh trưởng, sinh trưởng!
Cuối cùng không thể không nói, không hổ là sinh vật biến dị được xưng khó đối phó nhất tinh cầu Rogge, sức sống của sát nhân đằng vô cùng ngoan cường, tiềm lực sinh trưởng lớn, thậm chí còn vượt qua mong muốn ban đầu của Hạ Thụy Trạch.
Chờ Hạ Thụy Trạch lần nữa mặc vào khôi giáp phòng hộ xuất hiện trên khán đài, khu vực nghỉ ngơi đã xuất hiện thêm mấy gương mặt mới.
Tốn mất hơn một giờ đồng hồ thông qua cửa thứ hai Hạ Thụy Trạch đã sớm nhìn ra, cửa thứ hai tên là "mê cung", nhưng đối với các tuyển thủ mà nói, khảo nghiệm chân chính căn bản không phải địa hình, mà là đối mặt sinh vật biến dị cùng các tuyển thủ khác ở khu vực trung chuyển.
Đám tuyển thủ dự thi giống cậu mỗi lần đều chọn thông đao gần nhất bên phải, nếu là tử lộ thì theo thứ tự tra xét từng thông đạo còn lại qua bên trái, đều đã vượt qua mê cung thành công, đủ nói rõ địa hình mê cung kỳ thật độ khó không cao.
Tuyển thủ không thể thành công qua cửa có khả năng không phải đi nhầm, mà là thực lực không đủ mạnh, không thể tránh né sinh vật biến dị ở khu vực trung chuyển, số lần càng nhiều, sẽ hoàn toàn lạc mất phương hướng.
Trong một tiếng đồng hồ tiếp theo, lục tục có thêm vài tuyển thủ tiến vào khu vực nghỉ ngơi.
Mỗi lần có người mới tới, nam nhân tóc vàng đều sẽ nhiệt tình tiến lên chào hỏi trước, có tuyển thủ giống Hạ Thụy Trạch cự tuyệt giao lưu, cũng có tuyển thủ đáp lại, hai bên rất nhau liền thân thiết.
Vì vậy, lúc ba tiếng "thùng thùng thùng" vang lên khắp mê cung, đã có bốn tuyển thủ dự thi vây xung quanh nam nhân tóc vàng cùng nhau giao lưu.
Tiếng vang lập tức hấp dẫn sự chú ý của các tuyển thủ, bọn họ đều ý thức được, cửa thứ hai sắp kết thúc!
Hạ Thụy Trạch cùng các tuyển thủ đã ra khỏi mê cung hoàn toàn không thấy được, sau khi ba tiếng thông báo vang lên, trong mê cung đã phát sinh biến đổi lớn.
Khu vực trung chuyển không có sinh vật biến di bảo hộ bị ban tổ chức từ trên trời thả xuống một sinh vật biến dị mới, càng khủng bố chính là, sinh vật biến dị mới không bị hạn chế hoạt động trong phạm vi khu vực trung chuyển, mà có thể tùy ý tiến vào thông đạo thu thập con mồi.
Qua ba tiếng đồng hồ, tổng cộng 21 tuyển thủ chết trong tay sinh vật biến dị hoặc trong tay các tuyển thủ khác, có 53 tuyển thủ thành công thông qua cửa thứ hai, phân tán ở bốn khu vực nghỉ ngơi khác nhau, nói cách khác, trong mê cung vẫn còn 15 tuyển thủ đang liều mạng tìm kiếm cửa ra.
Mà hiện tại, 15 tuyển thủ này đã trở thành công cụ để ban tổ chức chế tạo tiết mục nhỏ kích thích cảm xúc người xem.
Tuyển thủ đã qua cửa tạm thời không ai chú ý đến, ban tổ chức cùng người xem đều tập trung về phía 15 tuyển thủ trong mê cung bị biến cố đột ngột phát sinh dọa đến mức hốt hoảng chạy trốn, nhìn vô cùng đáng thương.
Mức độ nguy hiểm của mê cung nháy mắt tăng lên, 15 tuyển thủ còn trong mê cung trở thành người bị hại trực tiếp nhất, ban đầu bọn họ còn có ý đồ phản kháng lại, nhưng rất nhanh liền ý thức được, chiến đấu động tĩnh lớn sẽ dẫn đám sinh vật biến dị khác đến, bọn họ chỉ có thể không ngừng chạy trốn trong thông đạo tránh né sinh vật biến dị đuổi theo, ngay cả ý niệm phản kích cũng không khơi dậy nổi.
Dưới sự hoảng hốt, các tuyển thủ hoàn toàn quên sạch những thông lộ đã thăm dò qua, trong bất giác thậm chí có người chạy về phía phòng nhỏ ở cửa thứ nhất. Các tuyển thủ với đủ loại biểu hiện tuyệt vọng khác nhau cùng cách chết vô cùng thê thảm làm ban tổ chức rất hài lòng cũng khiến khán giả được kích thích không ngừng reo hò.
Cuối cùng, trong 15 tuyển thủ chỉ có 1 người duy nhất thành công chọn đúng thông đạo, trở thành tuyển thủ cuối cùng thông qua cửa thứ 2.
Tuyển thủ đã đến khu vực nghỉ ngơi tránh thoát được khốn cảnh đó, nhưng bọn họ đều nghe được động tĩnh từ trong thông đạo truyền đến, mỗi người thần sắc khác nhau, bầu không khí xung quanh nháy mắt trở nên yên lặng.
"Bốp, bốp, bốp."
Nam nhân tóc vàng vỗ tay hấp dẫn lực chú ý của mọi người, hắn đứng ở trung tâm, mỉm cười nhìn 13 vị tuyển thủ còn lại nói:
"Các vị bằng hữu, tôi tên Cloris, chúng ta có thể tập trung ở chỗ này nói rõ cửa ải tiếp theo có khả năng cần mọi người hợp tác mới có thể thông qua. Tôi nghĩ không bằng mọi người trước tiên tự giới thiệu trước, nói một chút về năng lực sở trường cùng số lượng hộp năng lượng trên người, để thời khắc mấu chốt có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Phi! Nói thì dễ nghe, ai biết đến lúc mấu chốt rốt cuộc là giúp đỡ hay đào hố nhau? Ngươi tính là cái thứ gì, dựa vào đâu phải đem át chủ bài nói cho ngươi?"
Cloris vừa dứt lời, một người trẻ tuổi tóc đỏ ngồi trong góc phòng lập tức lên tiếng trào phúng.
Giọng điệu tuy chói tai, nhưng lời hắn nói cũng xem như tiếng lòng của những tuyển thủ khác, ai biết ở cửa tiếp theo là bạn hay là địch, ai dám nói thật tình huống của mình ra?
"Tôi là người thứ hai đến khu vực nghỉ ngơi, đây cũng là chứng minh thực lực của tôi, vị đại ca thứ nhất không thích nói chuyện, nên tôi mới chủ động đứng ra làm cầu nối cho mọi người, dẫn tất cả chúng ta cùng nhau đi đến cuối cùng."
Cloris bi nghi ngờ cũng không tỏ ra tức giận, tiếp tục kiên nhẫn thuyết phục, trên mặt đều là biểu tình suy nghĩ vì mọi người.
"Chỉ sợ cậu không thể đại biểu cho thái độ của tôi."
Ngoài ý muốn chính là, vị trang hán như tòa núi nhỏ nghe vậy thì lập tức đứng lên, cho dù cả hai đều mặc khôi giáp phòng hộ nhưng lúc trang hán đứng lên vẫn cao hơn Cloris nửa thước, từ trên nhìn xuống người vừa chụp cho mình cái mũ "không thích nói chuyện", cả giận:
"Tôi tên Ivanov, là người thứ nhất qua cửa, muốn theo cũng nên theo người mạnh nhất là tôi! Nếu cậu không phục chúng ta có thể đánh một trận!"
Ngửi ra mùi thuốc súng giữa hai người, các tuyển thủ khác nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, phảng phất như để bọn họ có khu vực thuận tiện đánh nhau.
Thân là người thứ ba đến đây Hạ Thụy Trạch vẫn luôn ngồi trong góc, mắt lạnh quan sát, giữ thái độ im lặng.
Hạ Thụy Trạch nhìn hai người đang xung đột kia, trong đầu lại nhịn không được nhớ tới vi đồng đội ở thế giới trước, với sự kiêu ngạo cùng tác phong mạnh mẽ của anh, nếu anh ở chỗ này khẳng định sẽ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, đi đầu gây rối.
Cho dù yêu cầu qua cửa cần đoàn kết với các tuyển thủ khác, chỉ sợ đồng đội sẽ không chỉ nói vài lời hung ác, mà trực tiếp động thủ thu phục toàn bộ mọi người, không phải lập tức có thêm vài tiểu đệ nghe lời sao.
Nghĩ đến đây, Hạ Thụy Trạch dường như có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó, không khỏi có chút muốn cười.
So ra tính cách của Hạ Thụy Trạch quá mức bình thản, không thích gây chuyện, vì vậy cậu mới lựa chọn ngồi ngoài quan sát tình hình.
Nhưng đã gọi là phiền toái đâu phải muốn tránh là tránh được?
Không nghĩ tới Cloris lại quyết đoán muốn kéo Hạ Thụy Trạch xuống nước, chỉ thấy hắn xoay người về phía này thảnh khẩn hỏi:
"Vậy nhờ đến vị tuyển thủ thứ ba đến đây đi, cậu theo ai?"
Các tuyển thủ khác theo tầm mắt của Cloris nhìn về phía Hạ Thụy Trạch, nếu không có Cloris, bọn họ thật đúng là không tưởng tượng được, người trẻ tuổi nhìn qua gầy yếu văn nhã này lại là dũng sĩ thứ ba qua cửa.
Hạ Thụy Trạch có chút oan ức, cậu trong đám người phương Đông cũng không tính là gầy yếu, ngược lai còn khá cân xứng, nhưng không có cách nào, thế giới thứ nhất đã đụng phải dị tộc cao hơn hai mét, mà đa phần tuyển thủ ở thế giới này đều có hình dáng như người phương Tây, Hạ Thụy Trạch đương nhiên sẽ bị xem nhẹ.
Mặc kệ tầm mắt dò xét của mọi người cung quanh, đột nhiên bị kéo xuống nước Hạ Thụy Trạch vẫn duy trì biểu tình bình thản, nhưng trong lòng lại thầm tính toán, không biết nên tiếp tục trầm mặc hay dứt khoát đứng ra lựa chọn, sau đó cậu cảm thấy bản thân tựa hồ bị đồng đội ở thế giới tân thủ ảnh hưởng đến, bởi vì cuối cùng cậu lại đáp một câu:
"Tôi tên Hạ Thụy Trạch, tôi cảm thấy mình đáng tin cậy nhất nên dẫn đầu bầu cho mình một phiếu, các người ai muốn thì có thể đi cùng."
Lời này vừa nói ra, hiện trường tức khắc càng thêm hỗn loạn.
Thời điểm Cloris cùng Ivanov đều bi hành động của Hạ Thụy Trạch làm cho sửng sốt, lai có thêm hai vị tuyển thủ đứng ra tranh đoạt vị trí lãnh đạo.
Vốn là cục diện Cloris cùng Ivanov đang cạnh tranh với nhau, lại vì Hạ Thụy Trạch bất ngờ ra đại chiêu khiến hiện trường biến thành nhiều mặt hỗn chiến, Cloris thật không nghĩ tới chuyện này, hắn thấy Hạ Thụy Trạch chỉ bo bo giữ mình, vốn cho rằng giữa mình và Ivanov Hạ Thụy Trạch sẽ chọn người có thái độ hữu hảo hơn, ai ngờ cậu lại đứng ra tự đề cử mình?
Càng đáng giận chính là, diện mạo vô hại của Hạ Thụy Trạch tự nhiên làm hai người giảm xuống phòng bị, lựa chọn đứng về phe cậu.
Sau một phen hỗn loạn, bên cạnh Cloris có 4 người, bên Ivanov có ba người, bên Hạ Thụy Trạch có hai người, ngoài ra còn có hai người chọn đơn độc, tỏ rõ sẽ không chọn ai.
Vì vậy cuối cùng 14 tuyển thủ lại phân ra thành 5 thế lực!
Trong lòng Cloris vô cùng buồn bực, ánh mắt đám người này làm sao vậy? Còn chọn trận doanh? Vốn dĩ số người có thể lợi dụng đã ít, còn muốn phân tán, hoàn toàn là tự tìm đường chết mà!
Những tuyển thủ khác không có chân thành như Cloris, ai biết cửa ải tiếp theo tình huống thế nào, nói không chừng ngay từ đầu đã để mọi người chém giết lẫn nhau quyết định thắng bại, hiện tại cái gọi là chọn đội cũng chỉ đứng chơi mà thôi.
Hạ Thụy Trạch thờ ơ đối diện với cục diện hỗn loạn trước mắt, thậm chí có chút muốn cười.
Cậu chính là không muốn để Cloris nắm được vị trí lãnh đạo, nếu cửa tiếp theo thật sự cần phải hợp tác đoàn đội, cậu có thể sẽ chọn đầu nhập Ivanov.
Còn hai tuyển thủ đầu nhập cậu?
Một vị có tướng mạo người phương Đông, có thể cũng vì vậy mới chọn Hạ Thụy Trạch.
Một vị khác lại rất có ý tứ, chính là vị tuyển thủ tóc nâu mắt xanh Hạ Thụy Trạch từng gặp trước đó, người đánh lén một tuyển thủ dự thi khác.
Thời điểm đối phương nhìn về phía Hạ Thụy Trạch, năng lực "Cảm giác ác ý" sẽ bị kích phát, cảm nhận được trên người đối phương tràn đầy ác ý, vì vậy động cơ của đối phương khi lựa chọn cậu ngược lại rất đáng nghiền ngẫm.
Dù sao Hạ Thụy Trạch cũng không phải thực sự muốn thu nạp tiểu đệ, nên không quá để ý, bình tĩnh nghe hai người giao lưu, biết được người có gương mặt phương Đông tên Dã Kiến Lang, còn phần tử nguy hiểm tóc nâu mắt xanh tên là Abraham.
14 vị tuyển thủ đang lâm vào giằng co cũng không biết, khu vực nghỉ ngơi sau khi thông qua cửa ải thứ hai kỳ thật có 4 cái, chia ra bốn hướng, đều là loại kịch trường nhỏ.
Thưởng thức xong tiết mục bị nhốt trong mê cũng giãy giụa cầu sinh, ánh mắt khán giả mới chuyển vế phía 4 tiểu kịch trường ở 4 phía, hứng thú nhìn các tuyển thủ đấu đá lẫn nhau.
So sánh ra, cấp bậc xung đột ở chỗ Hạ Thụy Trạch đã tính là thấp, bởi vì có hai nơi tuyển thủ đã trực tiếp động thủ đánh nhau.
Một là kịch trường ở phía Nam, trong 9 vị qua cửa chỉ có một nhân vật nguy hiểm nhất, căn bản không thèm che dấu vết máu dính trên khôi giáp phòng hộ của mình, tùy tiện phát ra uy hiếp với các tuyển thủ khác.
Nếu không phải 8 tuyển thủ còn lại kịp thời ý thức được tình huống không ổn, lựa chọn tạm thời hợp tác đối kháng lại nhân vật nguy hiểm, chỉ sợ người trong khu vực nghỉ ngơi lập tức giảm đi một hai vị.
Ngay cả như vậy hai bên cũng đánh đến túi bụi, dưới sự hợp sức vây công của 8 tuyển thủ, nhân vật nguy hiểm vẫn có thể ứng đối, cuối cùng còn bình yên thoát khỏi vòng vây, đủ thấy được bất phàm thế nào.
Một bên khác chính là nơi có nhiều nhân số nhất, kịch trường phía Tây, có lẽ 16 vị tuyển thủ có chút đông, ý kiến cũng rất nhiều, sau khi khắc khẩu kịch liệt một trận, hai tuyển thủ trước đó đã kết thù trong mê cung đột nhiên động thủ, từ đơn đả độc đấu đến kéo tất cả tuyển thủ vào trận hỗn chiến chỉ mất mấy chục giây thời gian.
Vậy nên so với phía Nam và phía Tây, phía Đông của Hạ Thụy Trạch chỉ động khẩu thật không tính là gì.
Đương nhiên, "hài hòa" nhất phải là kịch trường phía Nam, tổng cộng 15 vị tuyển thủ qua cửa, bởi vì trong đó có hai vị tuyển thủ vốn là một đám, dưới sách lược mượn sức đa số, trực tiếp động thủ đả kích thiểu số, cuối cùng thuận lợi xác lập quyền chỉ huy.