Anh đã không cần cái gì thì người khác đừng nghĩ có thể dễ dàng nuốt được. Anh sẽ khiến cho người kia khổ sở hơn. Nếu không anh làm sao có thể hết giận chứ?
Lúc này, Thịnh Thế mới cảm thấy tức giận trong lòng vơi đi một chút. Anh cầm ly Blue Mountain trên bàn, tầm mắt nhìn qua cửa sổ náo nhiệt, ánh mắt lóe sáng. Một lúc lâu sau, anh bất ngờ nói: “Hoa Tử. . . . . . không phải cậu vừa nói mình có tham vọng kiếm tiền sao?”
“Thật ra, không phải mình không có tham vọng kiếm tiền. Nhưng có rất nhiều món lời đều do người khác chủ động dâng lên!”
“Thật ra mà nói, ở trên thế giới này có một điều mình thật sự tham vọng. . . . . . đó chính là cô ấy. . . . . . Cố Lan San!”
Cô là tham vọng duy nhất của anh!
Đúng như Lưu Chí Cường nói vào bữa tiệc trưa nay, Cố Lan San từng là nữ thần trong lòng mọi người. Ở trường, có chín mươi phần trăm nam sinh đều muốn thử theo đuổi cô. Cô chính là “người con gái mà chúng tôi cùng nhau theo đuổi!”
Cuối cùng, người con gái đó đã trở thành vợ anh.
Những người biết cô là vợ anh đều nói “Trước kia Thịnh Thế không đối xử Cố Lan San như vậy!”. . . . . . Trước kia, Thịnh Thế đối với Cố Lan San như thế nào?
Nhưng mà bọn họ sao biết được, trước kia Cố Lan San cũng không như bây giờ.
Trước kia, Cố Lan San là người như thế nào?
Thịnh Thế chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu xuất hiện hình ảnh Cố Lan San trước đây. nguồn : thichdoctruyen.com
Có khí sắc lại xinh đẹp, kiêu ngạo lại mạnh mẽ, cực kỳ khí thế!
——
Tuy Tô Kiều Kiều bị Thịnh Thế nói những lời khó nghe nhưng cũng không thể từ bỏ anh. Thậm chí, ban đêm cô ta còn gọi điện thoại cho Thịnh Thế, giọng nói mềm mại nói toàn những lời hay.
Một đêm, Tô Kiều Kiều nằm trên giường trằn trọc mãi cũng không ngủ được. Trong đầu cô ta xuất hiện cái tên Cố Lan San. Cô ta thật sự rất muốn tìm một cơ hội gặp Cố Lan San một lần nhưng vẫn không có cách nào. Nhưng hôm nay lại gặp người quen biết với Cố Lan San – Lưu Chí Cường cho nên Tô Kiều Kiều suy nghĩ một lúc rồi gọi điện thoại cho Lưu Chí Cường.
Giữa trưa ngày hôm sau, Lưu Chí Cường nhắn tin số điện thoại của Cố Lan San cho cô ta.
Tô Kiều Kiều có số điện thoại của Cố Lan San thì vui vẻ không thôi giống như mình trúng năm trăm vạn Tệ vậy.
Có lẽ, tất cả tiểu Tam đều như vậy, đều muốn gặp người phụ nữ cướp mất người đàn ông trong lòng mình!
Nếu so về sắc đẹp, thì cô ta có thể đắc ý rồi. Đàn ông đều giống nhau cả thôi! Thấy sắc là quên hết tất cả!
Cho nên, Tô Kiều Kiều cố tình chọn một buổi tối, ngồi trong căn hộ xa hoa đắt tiền, gọi điện thoại cho Cố Lan San.
——
Đêm nay Thịnh Thế lại không về nhà!
Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại êm tai vang lên, Cố Lan San với tay lấy điện thoại thấy đó là một dãy số lạ chỉ hơi dừng một chút rồi nghe máy: “Xin chào, Cố Lan San nghe!”
Tô Kiều Kiều thật không ngờ giọng Cố Lan San lại dễ nghe như vậy, giọng nói mềm mại, dịu dàng khiến cô ta hơi căng thẳng, hơi hắng giọng, cố tình nũng nịu nói: “Xin chào, tôi là Tô Kiều Kiều!”
Tô Kiều Kiều??
Cố Lan San nghĩ đến đó chính là cô gái mà bị cô tát.
Định tính sổ với cô sao?
Cố Lan San im lặng một lúc mới mở miệng nói: “Tô tiểu thư, có việc gì sao?”
“Không vấn đề gì!” Tô Kiều Kiều tự cho mình thông minh nói một câu: “Anh Thịnh thấy cô gọi điện thoại cho nên bảo tôi gọi lại cho cô!”
Lúc này Cố Lan San mới thả lỏng tinh thần, hóa ra không phải tìm cô tính sổ, là vì Thịnh Thế! Cô chậm rãi cầm cốc nước ấm trên bàn, uống một ngụm, sau đó không để tâm mà nói: “A. . . . . . ”
Tô Kiều Kiều thật không ngờ Cố Lan San lại lạnh nhạt như vậy. Bình thường, các bà vợ nếu nghe như vậy chắc chắn sẽ có phản ứng chứ?
Tức giận hoặc khóc lóc, nhưng ít nhất sẽ có phản ứng!
Đúng là Cố Lan San có phản ứng nhưng cô chỉ “A. . . . . . ” một tiếng khiến cho Tô Kiều Kiều đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu nhưng không biết làm sao.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!