CHƯƠNG 9: TẠO CƠ HỘI
Một cước này đạp quả thực là rất mạnh. Tôi còn nghe thấy một tiếng rắc rắc từ chân tôi vang lên, những nơi tiếp xúc còn có chút đau.
Mạc Hân trực tiếp khuỵu người xuống, ôm phần dưới lăn qua lộn lại trên mặt đất.
Phương Uyên nhìn thấy con trai cưng của mình đau nhức thành như vậy, bất chấp mọi thứ, trực tiếp tiến lên cởi quần anh ta ra xem.
Đúng là cay mắt!
Tôi không khỏi rùng mình một cái.
Thừa dịp khi hai người ở đó kiểm tra thương thế, vội vàng chạy ra ngoài.
Lúc này tôi không nghĩ tới mẹ nữa, cũng mặc kệ cái nhà của tôi. Mạc Hân và mẹ anh ta đều biến thái, vì bản thân mà chuyện bệnh hoạn nào cũng làm ra được, nếu tôi không đi, thực sự không biết mình sẽ đối diện với tương lai đáng sợ thế nào.
Ra khỏi nhà Mạc Hân, tôi cũng không dám đến chỗ Tô Tinh Tinh nữa.
Nếu mẹ đã có thể tìm đến đó một lần, nhất định sẽ có thể tìm lần hai. Nếu còn gọi thêm cả mẹ con Phương Uyên, tôi sợ liên lụy đến Tinh Tinh.
Tôi đến khách sạn, sau đó bảo Tô Tinh Tinh lén mang hành lý đến cho tôi. Bắt đầu lên mạng tìm nhà, tìm việc làm.
Tiền gửi tiết kiệm của tôi không nhiều lắm, không đủ để tôi ở bên ngoài quá lâu, tôi phải nghĩ cách mau chóng kiếm tiền, nếu không tôi thực sự sẽ chết vì nghèo.
Tôi tìm phòng qua môi giới, công tác lý lịch sơ lược cũng đều xong rồi.
Tôi hài lòng nằm trên giường, hiếm khi được ngủ ngon giấc.
Hôm sau vừa rạng sáng, bên môi giới liền gọi cho tôi, nói muốn dẫn tôi đi xem phòng.
Sau khi xem vài chỗ xong rốt cuộc cũng tìm được một chỗ giá cả lẫn chất lượng đều hợp lý, tôi ký hợp đồng, nộp tiền cọc và nửa năm tiền thuê, trong ví chỉ còn lại hơn ba triệu đồng.
Nếu trong tháng này không tìm được việc làm, tháng sau tôi sẽ phải cạp đất mà ăn.
Nhưng cũng may bằng cấp của tôi không tệ, thành tích trong trường rất tốt, rất nhanh đã tìm được việc. Hơn nữa còn là nghề thiết kế nội thất mà tôi thích.
Sau khi rời khỏi người đàn ông cặn bã, tôi đương nhiên phải làm việc tôi thích.
Tôi cũng tìm luật sư giải quyết chuyện ly hôn với Mạc Hân. Nhưng nghĩ tới phải cùng anh ta trả hết sáu tỷ ba, tôi cảm thấy có chút đau đầu.
Nhưng ly hôn chưa chắc đơn giản như tôi nghĩ.
“Vụ việc ly hôn này của cô chưa chắc đã dễ dàng. Chuyện bạo hành gia đình phải có chứng cứ mới được, bây giờ đừng nói chứng cứ, ngay cả nhân chứng cô cũng không có. Ngoại trừ cô tự nói anh ta bạo hành, không có ai đứng về phía cô.”
Lời luật sư nói khiến lòng tôi thắt lại.
Ông ta nói không sai, ngay cả cha mẹ tôi cũng đứng về phía Mạc Hân, tôi còn ai có thể trông cậy vào.
“Có điều, cô có thể nghĩ xem có nguyên nhân nào khác để ly hôn không. Ví dụ như ngoại tình hay gì đó. Như vậy khi phán quyết sẽ tương đối có lợi với cô.”
Ngoại tình?
Tuy Mạc Hân biến thái, nhưng không hề ngoại tình.
Người ngoại tình là tôi.
Lần này, vấn đề khó giải quyết rồi.
Tôi gọi điện cho Tô Tinh Tinh tuyên bố tin dữ này, cô ấy vừa nghe liền hét toáng lên.
“A Khanh, có phải cậu ngốc không đấy, trên đời này làm gì có con mèo nào không trộm cá! Anh ta không ngoại tình thì cậu liền tạo điều kiện cho anh ta ngoại tình!”
Nói… có lý lắm!
Não bộ của Tô Tinh Tinh vĩnh viễn nhanh nhẹn như vậy, hơn nữa còn thuộc trường phái hành động, tối nay sẽ hành động.
Chỉ là tôi có chút lo lắng, Mạc Hân là một người đàn ông bất lực, thật sự sẽ làm được sao? Chuyện Mạc Hân bất lực, đến giờ tôi vẫn chưa nói với Tô Tinh Tinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!