Có hai cậu nhóc trạc tuổi với Tống Vũ Huy tới rủ cậu cùng đi bơi, Lâm Hạo Hi tự nhiên cũng đi theo.
Cái gọi là hồ bơi thực ra là một con sông ở hạ lưu, nước sông từ trên núi chảy xuống một chỗ đất khá bằng phẳng tạo thành một cái hồ nhỏ bán kính khoảng vài mét. Nước trong hồ không sâu, tiến tới chỗ sâu nhất cũng chỉ cao tới ngực.
Hai cậu nhóc kia cởi hết quần áo ra, chỉ còn sót lại mỗi quần lót, đứng ở trên tảng đá lớn thả người nhảy xuống, giống như tư thế cá nhảy xuống nước. Vừa lấy tay lau nước trên mặt vừa hướng Tống Vũ Huy ở trên bờ hô “Mấy người cũng mau xuống đi”
“Đợi chút, sẽ xuống ngay!” Cậu quay đầu nhìn Tống Vũ Huy “Ca, anh xuống nước không?”
Lâm Hạo Hi cười cười “Đến đây là để bơi mà, không xuống nước làm sao bơi được”
Tống Vũ Huy cởi áo ra, tiếp đó cởi đến quần jean, chỉ còn sót lại quần lót màu xanh lam. Lâm Hạo Hi nhìn cậu từ trên xuống dưới vài lần, rồi cũng cởi quần áo, nhảy xuống nước (Jian: Hẳn là nhìn vài lần ==+)
Lâm Hạo Hi trước giờ chưa từng bơi ở những chỗ như này, có chỗ sâu chỗ cạn, hơn nữa dòng chảy của nước cũng thay đổi, giống như đang kiểm tra kỹ thuật bơi lội.
Nước trong hồ quả thật rất trong sạch, khát nước cũng có thể trực tiếp uống mấy ngụm.
Mới đầu là mạnh ai người nấy bơi, sau đó chả biết sao lại trở thành một trận thủy chiến. Tống Vũ Huy với Lâm Hạo Hi là cùng một phe, hai cậu nhóc kia ở phe khác, hướng về đối phương mà tạt nước, xem ai tạt nhiều hơn.
Lâm Hạo Hi với Tống Vũ Huy hiển nhiên không phải đối thủ của hai cậu nhóc kia, bị buộc đến phải lui về phía sau, đến chỗ nước rất cạn, cao không đến bắp đùi. Tống Vũ Huy đứng ở trước Lâm Hạo Hi lùi về sau một bước, không cẩn thận ngã vào lồng ngực của Lâm Hạo Hi (Jian: ôi phim Hường Quắc lỡn mợn ~ )
Lâm Hạo Hi nhanh chóng đỡ lấy cậu, theo bản năng muốn đem cậu ôm thật chặt, thế nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn không nên làm thế.
Tống Vũ Huy luống cuống tay chân một lúc lấy lại thăng bằng, xoay người hỏi “Ca, anh không sao chứ?”
“Không”
Bốn người nghịch nước một chút rồi ngồi an vị ở trên tảng đá lớn, chờ cho mái tóc ướt nhẹp cùng quần lót khô một chút, mới mặc quần áo vào rời đi. Hai cậu nhóc kia rủ Tống Vũ Huy đi lấy tổ chim, trèo lên cái cây cao mấy mét, đem chim non cánh chưa mọc chắc với tổ chim lấy xuống.
Mùa hè, trong rừng cây đâu đâu cũng có tiếng chim hót thánh thót, thỉnh thoảng có con rắn trườn qua phá vỡ âm thanh trong trẻo đó.
Chơi tới khi mệt nhoài, đến khi trời sắp tối thì trở về chỗ ăn cỗ. Ăn xong cỗ thì trời đã tối hù, khách mời mỗi người trên tay đều cầm đèn pin tản hết về nhà mình.
Bình minh vừa lên, hoàng hôn đã xuống, nông thôn mỗi ngày đều cứ thế bình đạm trôi qua.
Lâm Hạo Hi đến Tống gia ở đã là ngày thứ hai mươi.
Bất tri bất giác cũng đã quen với cái nhà vệ sinh xây ở bên cạnh chuồng heo kia, giờ đi vệ sinh cũng không cần phải bịt mũi nín thở nữa. Quen cả với cái việc tắm trong cái thùng gỗ lớn, việc tắm rửa cũng đã biến thành một sự hưởng thụ, còn cả quen thuộc với tiếng con chuột làm ồn mỗi tối đi ngủ cùng tiếng gà gáy kêu lớn vào sáng sớm.
Buổi tối, những lúc Lâm Hạo Hi gõ phím trên laptop, Tống Vũ Huy trước giờ vẫn không làm phiền hắn. Lâm Hạo Hi đem điện thoại di động của mình đưa cho cậu chơi, cậu cũng chỉ đơn giản là tập gõ chữ một chút, thỉnh thoảng thì mở game ra chơi một lúc.
Điện thoại di động chợt vang lên một tiếng, báo hiệu có tin nhắn, Tống Vũ Huy nhìn về phía Lâm Hạo Hi đang ngồi ở bàn nói “Ca, có tin nhắn này”
Lâm Hạo Hi quay đầu “Cậu xem giúp tôi là được”
“Ừm” Tống Vũ Huy mở tin nhắn ra, nhìn xong quay sang nói với Lâm Hạo Hi “Là cái người tên Lý Nghị hỏi chừng nào anh về”
“Cậu giúp tôi nhắn trả lời, nói với cậu ta là mười ngày sau về”
Tống Vũ Huy cầm điện thoại di động gõ vài chữ, sau mười ngày sẽ về.
Một phút sau, điện thoại lại vang lên một thanh âm, vẫn là tin nhắn từ Lý Nghị viết. Sau khi trở về nhớ gọi điện thoại báo cho tôi.
Tống Vũ Huy y như tin nhắn báo lại cho Lâm Hạo Hi nghe, Lâm Hạo Hi bảo cậu ừ lại một chữ.
Đầu tháng tám, trái cây trong thôn chủ yếu là lựu và táo, nhà Tống gia có trồng một cây táo, mùa đông năm ngoái tuyết quá dày đặc làm cây táo năm nay hoa nở có hơi ít, đến mùa thu hoạch, trên cây cũng chỉ thưa thớt có vài quả.
Tống Vũ Huy nâng rổ tre lên, Lâm Hạo Hi đứng cạnh cây táo kiễng chân lên hái quả.
Cây táo không cao, đứng trên mặt đất thôi cũng có thể lấy được ổ trứng chim trên cây táo, nhón cao hơn là có thể kéo cành cây xuống. Lâm Hạo Hi kéo cành cây xuống hái một quả táo rồi bỏ vào trong rổ tre trên tay Tống Hạo Huy.
Hái được một rổ đầy táo, trên cây táo hầu như không còn thấy quả táo nào nữa.
“Ca, chỗ kia còn mấy trái kìa” Tống Vũ Huy chỉ vào một nơi nào đó trên cây nói.
Lâm Hạo Hi theo hướng cậu chỉ nhìn sang, kiễng chân cao lên đem cành cây hạ xuống, đem mấy trái táo trên đó hái sạch sẽ. Đi quanh cây táo xem một vòng, thấy không còn quả táo nào nữa mới thôi.
Tống nãi nãi nhìn rổ táo đầy ắp nói “Ôi, năm ngoái cũng hái được mấy rổ, nhưng rốt cuộc ăn không hết”
Sau đó bà tìm một cái túi, đổ một nửa táo trong rổ vào đưa cho Tống Vũ Huy nói “Đem chỗ này sang cho nhà đại bá bá đi”
Lâm Hạo Hi rửa sạch bảy tám quả táo, cùng Tống Vũ Huy đi, hai người vừa đi vừa ăn. Năm nay tuy táo thu hoạch không được nhiều nhưng quả vẫn lớn và rất ngọt.
Tống Vũ Huy đem túi đựng táo đưa cho đại bá nương, đại bá nương xem đi xem lại, trên mặt rõ ràng là nghi ngờ táo cho ít. Nhìn Tống Vũ Huy hỏi “Năm nay táo hái xuống được ba rổ chứ hả?”
“Không có, chỉ nhiều hơn nửa rổ một chút thôi” Tống Vũ Huy trả lời.
“Đâu có thể nào, cây táo lớn như vậy mà chỉ hái được nửa rổ thôi sao?”
Tống Vũ Huy gật đầu “Ừm”
“Ai, bỏ đi, thật ra ta cùng đại bá của cậu cũng không thích ăn táo cho lắm, chỉ có anh họ của cậu ngày mai về ăn chút thôi”
“Ngày mai anh họ về ạ?”
Đại bá nương vừa đem táo đổ vào rổ vừa đáp lại “Ừ, trường bên kia xếp chỗ thực tập xong rồi, nó về chơi mấy ngày”
Lâm Hạo Hi vỗ lưng Tống Vũ Huy nói “Về thôi”
Tống Vũ Huy gật gật đầu, chào tạm biệt đại bá nương xong mới cùng Lâm Hạo Hi ra về.
Sát vách nhà bên cạnh có trồng cây lựu, hái được mấy sọt, cũng có đưa cho Tống gia một ít. Quả lựu mới hái từ trên cây xuống, đầy hạt, hạt lựu lớn mà lại ngon ngọt.
Mặt trời ngày hè chói chang, Lâm Hạo Hi và Tống Vũ Huy dưới bóng cây hóng mát, cùng nhau ăn lựu với táo.
Lúc vừa ăn xong lựu với táo thì Tống gia gia không biết từ đâu kiếm về được một tổ ong, bên trong tổ ong còn có mật ong.
Mật ong lúc này cực kỳ ngọt, mật ong nguyên chất từ trong tổ ong lấy ra chỉ cần đầy một lòng bàn tay thôi cũng có thể chế ra được hơn nửa bát mật ong. Có điều dân thôn quê thường không chế biến ra mà chỉ đem chất bẩn lọc ra rồi trực tiếp bỏ vào miệng ăn luôn.
Lúc bỏ mật ong vào miệng, vị ngọt đậm đặc của mật ong tràn lan khắp khoang miệng, dùng răng nhai nhai một chút, mật ong tươi ngọt chảy ra khiến người ta thật khó mà cưỡng lại hương vị ngọt ngào tuyệt vời này.
Ăn mật ong rừng giống như là ăn kẹo cao su, vừa mới bắt đầu ăn cảm thấy ngọt vô cùng ngọt, nhấp một hồi lúc chỉ còn dư lại sáp ong, vị ngọt sẽ bắt đầu từ từ nhạt dần.
Lâm Hạo Hi chỉ ăn có một miếng, cảm thấy ngọt quá liền không ăn nữa. Còn lại một nửa số mật ong, Tống nãi nãi cất ở trong chén để mật ong chảy ra, buổi tối có thể dùng làm bánh ngọt ăn.
Bánh ngọt ở nông thôn làm rất đơn giản, đổ bột mì ra quấy với nước, đánh vào hai quả trứng gà, lại cho vào thêm chút mật ong, khuấy đều, khuấy đến khi thành hỗn hợp sền sệt. Lấy nồi ra cho vào một chút dầu, đem lửa vặn nhỏ một chút rồi lấy muỗng múc hỗn hợp sền sệt đó cho vào, rải đều, độ dày không vượt quá nửa centimet.
Để lửa nhỏ, rán đến khi có màu vàng óng thì có thể lấy ra khỏi nồi. Bánh ngọt rất tuyệt, mật ong quyện lẫn bột mì và trứng gà, hương vị ngon ngọt, lớp vỏ ngoài lại giòn giòn. (Jian: chương trình món ngon mỗi ngày không biết bao giờ mới hết TT^TT)
Lâm Hạo Hi cảm thấy chính mình mỗi ngày ở nông thôn đều ăn như thế, cân nặng nhất định là tăng rồi. (Jian: em nghe tả thôi cũng muốn tăng cân luôn =)) )
Thức ăn ở nông thôn thực sự là quá nhiều, chẳng cần sử dụng đến kỹ thuật canh tác hay hiệu ứng nhà kính gì thì thức ăn cũng đã nhiều không kể hết. Ngoài sông thì có thể bắt tôm bắt tép hoặc mò cua đem về, lên núi đã có nấm rừng, rau dại hoặc là trong đồng ruộng chính mình cũng có thức ăn.
Hiện tại đang là mùa bắp với khoai tây, lúc nào muốn ăn thì liền có thể ra ngoài vườn hái về. Món bắp nướng ăn là ngon nhất, bắp cũng có thể dùng nước luộc lên, lúc luộc xong lấy bắp ra lại còn có thể thu về nước bắp luộc, nước bắp luộc có vị ngọt ngọt, uống rất mát, dùng như thức uống mùa hè.
Trong thôn có mấy người chuyên săn bắt thú, cứ cách mười ngày, mấy người họ lại hợp thành nhóm tổ chức lên núi một chuyến, bắt được lợn rừng trở về thì chia mỗi người một phần, nếu còn dư thì bán cho người trong thôn. Thịt lợn rừng đặc biệt quý hiếm bởi vì lợn rừng so với lợn nuôi nhà thì thịt mềm và săn chắc hơn nhiều, hương vị cũng thơm ngon hơn.
Nhà nông còn có một loại đồ ăn bất kể là cách làm hay hương vị của nó đều rất độc đáo. Nguyên liệu chế biến là một loài thực vật trong đất, rễ cây dài tương tự như khoai sọ. Rễ cây sau khi rửa sạch thì dùng mái ngói mà mài ra, mài đến khi rễ chảy nước ra chậu.
Để một thời gian, nước đông lại thành thạch, trông như “đậu hũ”. Có hơi mang sắc tím nhưng cũng không hẳn là thuần màu tím.
Món này chế biến không khó, đem xắt hạt lựu phi lên với tỏi băm, thêm tiêu vào xào chung, cuối cùng cho vào một ít hành thái. Ăn lên mùi vị như thạch, hương vị của hành tỏi ngấm vào “đậu hủ” ăn mãi không chán.
Thức ăn ở nông thôn trước giờ không có cách chế biến phiền phức như mĩ vị trong nhà hàng cao cấp ở thành phố. Đào đất lấy lên một củ gừng cắt miếng ra, hoặc trực tiếp rắc muối vào, lại thêm một số ớt chua cay, bỏ trong bát ướp nửa ngày. Ăn lên chua chua cay cay rất ngon miệng, một miếng cơm lại gắp một miếng gừng, cho dù có là kén ăn cũng có thể quất sạch hai bát.
Ở nông thôn, trên bàn cơm lúc nào cũng có ớt chua, ngoại trừ có thể làm gia vị phụ liệu cho món ăn trong các món chiên xào thì còn có thể trực tiếp làm món ăn ngay trên bàn ăn. Ớt chua bỏ trong bình, có thể là băm nhỏ ra rồi ăn hoặc để nguyên trái, để lên bàn ăn, xem như thức ăn mà ăn với cơm.
Đất nông thôn trồng các loại rau củ quả, bất kể là quả, rễ, lá hay thân cây đều được tận dụng triệt để. Ví dụ như khoai lang chẳng hạn, ngoại trừ thứ thu hoạch chính là củ khoai dưới rễ thì rau mọc trên mặt đất cũng thường được sử dụng làm nguyên liệu nấu ăn mang trên bàn ăn. Ví dụ như khoai môn, cành lá khoai cũng có thể làm nguyên liệu nấu ăn, sau khi hái về thì tước bỏ lớp ngoài cùng, cách thành từng đoạn rồi bỏ vào xào chung với thịt gà. Người nhà nông mỗi lần làm thịt gà thịt vịt đều thích giữ lại huyết, đem đông lại rồi bỏ vào xào chung với thức ăn, làm cho thịt gà thịt vịt càng thêm ngon hơn.
Hoặc ví dụ như hoa bí đỏ, một cây bí đỏ có thể trổ tới mấy chục bông hoa, hái một ít đem về, rửa sạch rồi xe ra, lại hái thêm mấy quả ớt bỏ vào xào chung, vị hoa bí đỏ kèm với vị cay cay của ớt, mùi vị rất ngon.