Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm

Bây giờ anh hỏi cô là bởi vì lươn có xương. 

Cô không nói gì, cố nén hoặc không nói nên lời. 

Nếu như không có sự xuất hiện của Quyền Đế Đình, giữa cô và Quyền Đế Sâm cũng sẽ không rầm rộ, nhưng cũng sẽ tiếp tục lâu dài như thế. 

Thế nhưng, thành kiến thế tục, cũng sẽ khiến bọn họ sống vô cùng mệt mỏi. 

Thậm chí, Quyền Đế Sâm gỡ hết xương trong lươn ra, sau đó đưa thịt cho cô ăn. 

Có một lúc, Mặc Sơ nghĩ sẽ hỏi anh: “Nếu anh không quan tâm đến sự đánh giá của người đời, bọn họ có thể ở bên nhau không?” 

Chỉ là cô vừa mới gọi tên anh: “Đế Sâm” 

Điện thoại di động của Quyền Đế Sâm reo lên, anh nghe điện thoại, lập tức nói: “Tôi sẽ về ngay.” 

“Xảy ra chuyện gì?” Mặc Sơ cũng hỏi. 

Quyền Đế Sâm lập tức đứng dậy: “Cơ thể ông nội xảy ra biến hoá, anh phải về ngay.” 

Mặc Sơ gật đầu: “Quay về đi, lúc lái xe chú ý an toàn.” 

Cô nhìn Quyền Đế Sâm lái xe rời đi, một mình cô ngồi trong hang ăn, thưởng thức cháo lươn ngon lành, chỉ là mùi vị cháo lươn không còn ngon nữa. 

Ở bên đường đối diện, đậu một chiếc xe sang. 

Có hai người ngồi trên xe. 

An Ngôn chỉ chỉ về phía đường đối diện: “Thấy không? Mặc Sơ đang ăn một mình.” 

Quyền Đế Đình cười thâm sâu khó đoán: “Mỹ nhân ăn một mình, vô cùng buồn chán. Tôi đến ăn cùng với cô ấy.” 

An Ngôn châm chọc anh ta: “Anh sẽ không thật sự xem trọng cô ta chứ?” 

Quyền Đế Đình nghiêm nghị cười một tiếng, ánh mắt cởi mở tựa như hoa đào hé nở: “Một người phụ nữ khá tổ, sao tôi có thể bỏ qua. Huống chi còn là người phụ nữ của anh trai tôi.” 

“Bị coi thường.” An Ngôn đá một cái, đàn ông cũng là một kiểu để tiện, không có ai tốt đẹp. 

An Ngôn không biết Mặc Sơ có gì tốt, Quyền Đế Sâm cũng muốn ở bên cô, bây giờ Quyền Đế Đình cũng tỏ ra hứng thú. 

Quyền Đế Đình nhìn An Ngôn: “Đừng có quá nhiều kỳ vọng với đàn ông, đàn ông đều giống như nhau, không quản được nửa thân dưới của mình. 

An Ngôn nhìn nơi đũng quần của anh ta: “Không phải anh vừa nộp thuế nông nghiệp sao? Sao bây giờ vẫn chưa.” 

“Cái này không cần em phải bận tâm.” Quyền Để Đình nói: “Em xuống xe đi!” 

Sắc mặt An Ngôn lập tức thay đổi: “Anh.” 

“Anh có gì mà anh.” Quyền Đế Đình trở mặt vô tình: “Giao dịch giữa chúng ta thật sự là cô tình tôi nguyện, đương nhiên từ trước đến nay giao dịch trái tim không hề tồn tại.” 

Một tay An Ngôn đặt lên tay vịn trên cửa xe: “Anh muốn đưa cô ta về?” 

“Tôi muốn đưa cô ta lên giường của tôi.” Quyền Đế Đình cười nói. 

“Vô liêm sỉ.” An Ngôn đạp anh ta một cái, xuống xe. 

An Ngôn rời đi, cô ta biết, người đàn ông tên Quyền Đế Đình này, trông bề ngoài là một người khẩu phật tâm xà, khốn khiếp cũng không phải người. 

Quyền Đế Đình lái xe tới hàng ăn bên đường, anh ta bước xuống xe, đi thẳng tới trước mặt Mặc Sơ. 

Anh ta ngồi xuống đối diện Mặc Sở, Quyền Đế Sâm vừa ngồi đây ăn cơm, chén đũa vẫn chưa lấy đi. 

Ban đầu, Mặc Sơ cho rằng Quyền Đế Sâm quay lại, cô đang vui vẻ, lập tức thấy Quyền Để Đình tới, cô cau mày nói: “Ai cho anh ngồi ở đây?” 

“Tôi nên gọi cô là chị dâu hay là mẹ của con đây?” Quyền Đế Đình cà lơ phất phơ nhìn cô. 

Quả đấm Mặc Sơ nhanh chóng siết chặt, cô cũng đã gặp không ít cặn bã, cũng có thể nhưng Quyền Để Đình cũng xem như đổi mới suy nghĩ của cô. 

“Tôi không muốn nhìn thấy anh.” Mặc Sơ cảm thấy, thế giới này thật nhỏ, cô ăn cũng có thể gặp được người đàn ông này. 

Quyền Đế Đình vẫn ngồi đó không đi, anh ta cũng đói, đặc biệt là sau khi

 

Nhấn Mở Bình Luận