Mặc Sơ ở bên ngoài chờ, cô thấy người đi chuyến bay này đều đã đi ra hết rồi, vẫn chưa thấy Mặc Hi, cô hơi sốt ruột.
Cô cũng không biết Quyền Đế Sâm đi vào làm gì nữa, lúc này, cô một mình không thấy con trai, lại còn không thấy chồng nữa, cô cũng không biết còn phải đi đầu tìm bọn họ nữa.
Đúng lúc này, một thân ảnh nho nhỏ và một thân ảnh quen thuộc to to, kéo một va ly to to, đi ra từ trong phi trường.
Đó chẳng phải là Mặc Hi và Quyền Đế Sâm sao? Sao bọn họ lại ra cùng nhau?
"Hi Hi..." Mặc Sơ vui mừng gọi.
Mặc Hi thì lại rất bình tĩnh, cậu bé vươn tay ra với mẹ, bước đi vững vàng, đi ra.
Cậu bé nhìn thấy Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ đứng sóng đôi.
Quyền Đế Sâm và cậu bé, lại có một loại cảm giác đặc biệt gần gũi!
Mặc Hi là con của Quyền Đế Đình thật sao? Trong lòng Quyền Đế Sâm có nghi vấn.
Đồng thời, Mặc Hi cũng có nghi vấn.
Mặc Hi đi tới, Mặc Sơ chạy qua, cô ngồi xổm xuống, vươn tay ôm Mặc Hi: "Hi Hi, con về rồi!"
Mặc Hi vỗ vai Mặc Sơ: "Con có mang mỹ phẩm cho mẹ đấy!"
"Mẹ trời sinh đã đẹp, đâu cần dùng mỹ phẩm?" Mặc Sơ mỉm cười nói: "Con mang cho Tiểu Tổng hả?"
"Tiểu Tống vẫn là trẻ con, mẹ nghĩ em ấy cần dùng mỹ phẩm sao?" Mặc Hi rất rõ về chỉ số thông minh của mẹ mình.
Mặc Sơ suy nghĩ rồi nói: "Hay là, con đi bệnh viện, tặng cho dì Thanh Du, dì ấy bị tai nạn xe phải nằm viện, con cho dì ấy cho dì ấy vui!"
"Vâng!" Mặc Hi đồng ý với cô.
Quyền Đế Sâm nghe cuộc đối thoại của hai mẹ con này, anh thật sự là cạn lời.
Nhưng mà, Quyền Đế Sâm và Mặc Hi đều không nói một chữ nào về chuyện vừa nãy, bọn họ không muốn Mặc Sơ lo lắng.
Sau khi ba người lên xe, Quyền Đế Sâm lái xe, Mặc Sa và Mặc Hi ngồi ở ghế sau.
"Đế Sâm, anh bảo đứa bé gọi anh như nào mới tốt?" Mặc Sơ chợt nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, theo lý mà nói, Mặc Hi nên gọi Quyền Đế Sâm là bác cả, nhưng mà, bây giờ Quyền Đế Sâm là chồng của cô!
Quyền Đế Sâm bá đạo nói: "Đương nhiên là gọi bố!"
Mặc Sơ sửng sốt, cô hơi bất ngờ, Quyền Đế Sâm sẽ nói như vậy.
Nhưng mà, cô cũng hiểu, điều này cũng thể hiện quyết tâm của Quyền Đế Sâm, anh bằng lòng sống cùng cô, anh bằng lòng coi con của cô thành con của mình và đối xử với chúng như con của mình!
Mặc Hi cũng rất là nể mặt: "Bố..."
Mặc Sơ: "..."
Cô giật mình, mặc dù lần trước hai người bất hòa trên mặt hợp tác kinh doanh, nhưng, lần này sau khi gặp mặt, lại ở chung tốt như này.
"Vẻ mặt mẹ là gì vậy? Hay là con xưng họ không đúng à?" Mặc Hi cười hắc hắc: "Chắc hẳn con nên gọi..."
Cậu bé dừng ở đây, cố tình không nói tiếp nữa.
Mặc Sơ lập tức nói: "Đúng đúng đúng, sao lại không đúng chứ?"
Cô vui còn chẳng kịp đây này!
"Nhưng mà, con muốn thay đổi xưng hô!" Mặc Hi vẫn kiên trì.
"Cục cưng, đừng đổi nữa, cứ dùng cái xưng hô bố này đi!" Mặc Sơ ôm cậu bé vào lòng: "Cùng lắm thì mẹ nấu cơm cho con ăn!"
Mặc Hi hừ một tiếng: "Mẹ nấu cơm, ngày ngày độc hại bố rồi, lại muốn độc hại con à?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!