Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm

Trừ lúc kết hôn với anh là Mặc Sơ được lên du thuyền sang trọng, những lúc khác có cũng không có tới đây. 

Trời biết, lúc hai người kết hôn, cô cho rằng cô chính là người phụ trách tổ chức lễ cưới, cô nào có biết, cô dâu sẽ là cô chứ? 

Lần đó, cô vừa lo vừa sầu vừa kinh hãi vừa mừng vừa vội, chẳng xem được cái gì cả! 

Mặc Sa và anh vui vẻ đứng trên boong thuyền, gió biển mát mẻ thổi qua có chút mằn mặn, cô chợt quay đầu hỏi: "Em có cần mặc một bộ thủy thủ, hợp với phong cảnh không?" 

Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú dưới bầu trời sao, khuôn mặt nhỏ hiện lên ý cười trong trẻo, anh nhìn dáng người của cô, anh cũng cười. 

Mặc SƠ Coi là anh đã ngầm đồng ý. 

Cô đi tìm một bộ thủy thủ của nữ, kết hợp từ màu lam và màu trắng, bên trên là áo sơ mi bên dưới là váy ngắn, hơn nữa độ cao của chiếc váy ngắn này đã tới trên đầu gối. 

Cô đi về phía anh, lúc này tóc cô đã tết thành đuôi ngựa cao cao, sức sống tràn đầy thanh xuân tràn trề. 

Thực ra, anh lớn hơn cô bốn tuổi, bởi vì da anh đen, cô thì lại quá trắng quá non mềm, nhìn qua thì hai người giống như chênh nhau hơn mười tuổi vậy. 

Trên gương mặt Mặc Sơ có nụ cười đáng yêu, một đôi mắt đẹp long lanh nhìn bên nọ ngó bên kia, cô còn dẫm theo bước mèo, học người mẫu đang bước đi trên sàn chữ T, đi về phía 

anh. 

"Anh Quyền, có đẹp không?" Mặc Sơ nhìn anh. 

Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ phấn nộn của cô, anh khẽ cong khóe môi: "Chơi chế... phục... dụ... hoặc à?" 

Mặc Sơ lập tức mở to mắt: "Em muốn anh vui!" 

Anh xem này, cô cũng chẳng có tiền mua một con du thuyền cho anh chơi! 

Còn nữa, cô cũng không có cái quyền phát cái giải thưởng cho anh chơi! 

Như vậy, điều duy nhất mà cô có thể làm cho anh vui, chính là như bây giờ! 

Quyền Đế Sầm ôm cô vào lòng: "Đẹp! Dáng vẻ giống như vẫn chưa đến mười tám tuổi!" 

Mặc Sơ mỉm cười ngửa mặt nhìn anh, cô lại giờ đồng hồ ở cổ tay lên: "Lúc đó em hỏi anh thời gian, sao anh lại cho em một chiếc đồng hồ đeo tay? Đây là đồng hồ may mắn của em!" 

cử chỉ vô ý của Quyền Để Sâm thôi mà! 

Anh của lúc đó, cũng mới 22 tuổi, cái tuổi huyết khí phương cương, cái tuổi có một khoang nhiệt huyết và cũng là cái tuổi gặp phải điểm thấp nhất của cuộc đời. 

Quyền Đế Sâm nói: "Thay cái khác không?" 

"Không cần! Em sẽ đeo nó cả đời!" Mặc SƠ vui vẻ nói. 

Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Đây là đồng hồ kiểu nam!" 

"Vậy thì có sao!" Mặc Sơ không để ý: "Chẳng phải là mặt đồng hồ to một tí sao? Dây đồng hồ thô một tí sao? Trong suy nghĩ của người khác, cái đồng hồ này là có phong cách khác, sẽ không rập khuôn theo một khuôn khổ, nhưng mà, trong lòng em thì khác, nó vẫn luôn chống đỡ cho em, vượt qua những năm tháng đen tối nhất của cuộc đời. Quan trọng nhất là, nó là anh cho em!" 

Quyền Đế Sâm gác cằm lên đỉnh đầu cô, hai tay ôm lấy eo nhỏ của cô, cùng nhau ngắm nhìn cảnh sắc buổi đêm trên biển. 

Bỗng nhiên, có một chiếc ca no chạy tới chỗ bọn họ. 

"Anh Quyền, chị dâu, là em..." Trịnh Ngạo Tuyết đứng trên ca nô, vẫy tay với bọn họ ở trên boong thuyền. 

Chỉ chốc lát sau, Trịnh Ngạo Tuyết đã lên chiếc du thuyền của bọn họ. 

"Hai vị đây là du lịch đêm khuya à?" Trịnh Ngạo Tuyết cười sang sảng. 

Quyền Đế Sâm nhìn cô ấy: "Cô tới làm gì?" 

"Vốn là chấp hành nhiệm vụ, kết quả bọn buôn ma túy đã chạy mất rồi!" Trịnh Ngạo Tuyết mỉm cười nói: "Gặp anh Quyền và chị dâu, tôi cũng lên thuyền chơi đây!" 

Mặc Sơ hỏi cô ấy: "Có đói không? Tôi đi xuống nhà bếp xem xem, còn có cái gì ăn không?" 

"Đói chết đi được!" Trịnh Ngạo Tuyết vui vẻ nói: "Cảm ơn chị dâu!" 

Mặc Sơ đi đến phòng bếp, Trịnh Ngạo Tuyết đứng bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Thảo nào Cố Mộc Thành nói, Mặc Sơ làm cho người ta thích cỡ nào! Dịu dàng lại tinh tế, tôi là đàn ông tôi cũng thích!" 

Quyền Đế Sâm nhìn cô ấy: "Cô bắt thằng nhóc đó lại! Anh ta cũng tao nhã lịch sự, đúng là món ăn của cô!" 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận