Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm

Mặc Sơ hơi mắc cỡ, cô cũng không ngờ lại gặp người quen ở chỗ này, lúc đầu cô mặc trang phục thủy thủ là để làm cho quyền Đế Sâm vui vẻ! 

Dù sao sống chung giữa vợ chồng, chính là có qua có lại mới toại lòng nhau. 

Anh cho cô quả đào, cô cho lại anh quả mận. 

Na ná như nhau. 

Mặc Sơ mặc như này, hai chân dài trắng nõn, trong đêm tối lại càng quyến rũ, trông cô cũng đặc biệt trẻ trung. 

Trịnh Ngạo Tuyết lại nhìn Quyền Đế Sâm rồi nở nụ cười: "Anh Quyền, trâu già gặm cỏ non!" 

"Còn không đi ăn cơm đi!" Quyền Đế Sâm lại chỉ nói một câu nhẹ nhàng bâng quơ: "Nếu không muốn ăn, tôi bảo nhà bếp đổ cơm xuống biển cho cá ăn!" 

Trịnh Ngạo Tuyết thè lưỡi, làm mặt quỷ, cô ấy đến gần Mặc SƠ, rồi nói nhỏ với Mặc Sơ: "Cô nghe kìa, anh Quyền không muốn nhận mình là trâu già, có điều, chị dâu ăn mặc như thế này thật làm cho người ta muốn phạm tội, thật sự như chưa đầy 18 tuổi ấy!" 

"Mau đi ăn cơm!" Mặc Sơ đẩy cô ấy. 

Trịnh Ngạo Tuyết chạy như bay vào phòng ăn, trên boong thuyền chỉ còn hai người là Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm. 

Hai người cách nhau một khoảng, gió biển thổi vào mái tóc của Mặc Sở, cô đứng trong gió biển, nở nụ cười dịu dàng. 

Cô đi về phía Quyền Đế Sâm, mỗi bước đi, đều mang theo dịu dàng và ngọt ngào. 

Sáng tinh mơ, bọn họ cùng thức dậy trong ánh bình mình ló rạng. 

Mặc Sở nghĩ, đây là bắt đầu của một ngày hạnh phúc. 

Kỳ thực, chơi vào còn mệt hơn làm việc. 

Vào ban đêm, Trịnh Ngạo Tuyết ăn cơm xong thì đi luôn rồi. 

Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm, hai người tiếp tục tận hưởng thế giới của người hai. 

Trong ngày cuối tuần, chuyến du lịch ngắn cũng gợi lên tình thú của người. 

Sáng sớm, khi luồng ánh mặt trời đầu tiên chiếu vào từ ô cửa sổ và rải lên người của hai người, ánh mắt tựa như vậy một lớp vụn kim ***** ***, lóa mắt mà rực rỡ. 

"Chào buổi sáng! Anh Quyền!" 

"Chào buổi sáng! Bà Quyền!" 

Bốn mắt nhìn nhau, một lời chào đơn giản nhất từ đối phương, lại làm cho tâm trạng của một ngày bắt đầu tốt đẹp từ khoảnh khắc này. 

Anh cúi đầu hôn cô, tối qua anh đã tha cho có, sáng nay tiếp tục tận hưởng thời gian tươi đẹp thuộc về riêng bọn họ trong ánh bình minh. 

Mặc Sơ đã ngủ một giấc an ổn mà hạnh phúc, giờ phút này tinh thần cô cũng đặc biệt tốt. 

Cô ngọt ngào đáp lại nụ hôn của anh, ở ánh nắng ấm áp, áo ngủ đã chạy xuống từ lâu, phần tình cảm này tiếp tục thăng hoa... 

Trận chiến tranh" này đánh cả một buổi sáng, Mặc Sơ nhìn người đàn ông này với vẻ mặt đáng thương, hóa ra tối qua nghỉ ngơi đàng hoàng chẳng qua là để nghỉ ngơi lấy sức cho sáng hôm nay. 

Cô: "Đế Sâm, em mệt rồi." 

Anh không chịu. 

Cô: "Đế Sâm, em mệt thật mà..." 

Quyền Đế Sâm ngắm nhìn dáng vẻ đang chịu đựng tưới nhuận của cô bằng đôi mắt sâu như biển, môi mỏng khẽ mỉm: "Bà Quyền, em mệt thì nghỉ ngơi đi! Ông xã tiếp tục..." 

Mặc Sơ nắm chặt nắm tay, đánh ra như đánh vào bịch bông. 

Nào có kiểu như anh... 

Kết quả, cho tới trưa cũng tiêu hao ở trong phòng, cơm trưa cũng là anh bưng đến cho cô. 

Tiếp sau đó, cô đã ngủ trưa, khi tỉnh dậy, du thuyền đã sắp cập bờ vịnh Hồng Thụ Lâm Hải rồi. 

Mặc Sơ không thể không nói, người đàn ông này đưa cô ra biển, chính là đổi chỗ làm cái việc mà anh thích nhất thôi! 

Đương nhiên, cô cũng thích! 

Cô nghĩ nghĩ mà đỏ cả mặt! 

Lúc xuống thuyền, anh săn sóc bế cô xuống. 

Cuối tuần nghỉ ngơi tốt xong, thứ hai tiếp tục đi làm. 

Bởi vì thứ sáu Mặc Sơ đoạt giải, cuối tuần cô và Quyền Đế Sâm ở bên nhau tận hưởng thời gian vui vẻ, cô vẫn chưa có một trận ăn chơi cùng với các đồng nghiệp. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận