Cố Vãn Vãn không nhắc, cô ấy biết, cô ấy không có tư cách nhắc đến nữa, cô ấy có thể sinh một đứa con của Quyền Đế Sâm đã là thỏa mãn nguyện vọng của cô ấy rồi!
Sau khi Mặc Sơ cúp máy, cô đứng dậy rồi đi đánh răng rửa mặt, sau đó đi
làm.
Cô đến công ty thì trông thấy Ân Phi Âm đang đi ra ngoài ăn cơm trưa.
Ân Phi Âm cảm thấy, Mặc Sơ nào có còn là cấp dưới của cô ta, Mặc Sơ giành được giải thưởng, cô đã vượt qua mình từ lâu rồi.
.
Cho nên, Ân Phi Âm càng ghét cô hơn.
"Kinh quá nhỉ, bây giờ mới tới làm!" Trong lời nói của Ân Phi Âm nồng nặc mùi ghen tị!
Mặc Sơ chỉ thản nhiên cười, bất luận là lúc nào, giữ vững sơ tâm, trái tim tích cực tiến lên, cho dù cô có một cấp trên năng lực không bằng người, lại còn rất độc miệng, cô cũng có ngày nổi danh.
"Quản lý Ân, tôi có chút việc nên nán lại đến buổi trưa." Mặc Sơ trả lời cô ta.
Ân Phi Âm lại không buông tha cô: "Mặc Sơ, rõ ràng cô đang lên mặt, nếu cô không muốn đi làm cho tử tế thì sao không từ chức?"
Mặc Sơ rất thích công việc của mình, tại sao cô phải từ chức?
Tất nhiên, cô cũng hiểu, đây là Ân Phi Âm đang ghen tị với cô, ám chỉ cô không thể đi làm đúng giờ thì tự xin từ chức đi!
"Tôi nghĩ, tổng giám đốc Triển không hy vọng tôi đi đâu!" Mặc Sơ cong môi cười một cái.
"Hừ!" Ân Phi Âm rất tức giận, cô ta bước nhanh ra khỏi thang máy.
Mặc Sơ nhìn theo bóng lưng nổi giận đùng đùng rời đi của cô ta, thực ra là một người cấp trên, Ân Phi Âm không dám nghĩ dám làm, không cố gắng học tập, trái lại quy kết thất bại cho người khác, cấp trên thế này, cũng chẳng đi được xa trên con đường chức vị.
Mặc Sơ trở về công ty, chị Tông đang ăn bữa trưa mà cô ấy mang đến.
"Mặc Sơ, em đã ăn trưa chưa?" chị Tông bế hộp cơm qua hỏi Mặc Sơ.
"Em ăn rồi xong mới đến." Mặc Sơ nhìn trong bát của cô ấy: "Nhìn có vẻ ngon nhỉ? Bắp cải thái nhỏ, còn có cá viên, thịt bò..."
Chị Tông mỉm cười nói: "Có muốn nếm một ít món cá viên của chị không? Chị tự nấu đấy, con người đến tuổi trung niên, không thể so với các cô gái trẻ tuổi, chị ăn một ít thịt heo liền béo, kỳ thực nói trắng ra thì chị chỉ uống nước thôi cũng béo.
Mặc Sơ lấy cây tăm đâm vào một miếng thịt viên cá: "Chị Tông, tay nghề của chị tốt thật đấy, ngon ngon!"
"Ngày mai chị cũng mang một suất cho em! Chị Tông rất vui khi người khác khen cô ấy tay nghề giỏi, cô ấy chuyển đề tài: "Tối qua em lại chơi với tổng giám đốc Quyền đến khuya lắm hả?"
Mặc Sơ gật đầu, cô hơi thẹn thùng.
Chị Tông lại bật cười: "Vợ chồng trẻ mà, bình thường! Có tình cảm mãnh liệt có sức sống!"
"Chẳng nhẽ vợ chồng trung niên thì hết hả chị?" Mặc Sơ có chút không hiểu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!