"Đều nói huynh trưởng như cha, bố của chúng ta đã chết rồi, tôi chính là trách nhiệm của anh!" Quyền Đế Đình dứt khoát mặt dày đến cùng, anh ta cứ ỷ lại vào anh cả chị dâu đấy!
Đôi mắt sắc bén của Quyền Đế Sâm trừng người em trai cùng cha khác mẹ, giọng điệu lạnh lẽo: "Muốn tôi đích thân ném cậu ra ngoài không?"
Quyền Đế Đình cũng sợ anh cả như thế Quyền Đế Sâm chỉ cần nổi giận, không cần phải nói thêm gì, khí tràng đã bao trùm cả phòng này rồi.
Nhưng mà, Quyền Đế Đình vẫn gọi Mặc Sơ: "Mặc Mặc, chồng chị không cho tôi ăn bánh
chẻo!"
Mặc Sa vừa mới rửa mặt xong, tuy cô không biết rốt cuộc năm đó nhà họ Quyền đã xảy ra chuyện gì, sao ông bố Quyền lại có con với người phụ nữ khác, nhưng mà, đối với mẹ con Quyền Đế Sâm mà nói thì chắc chắn là đả kích vô cùng chí mạng.
Bây giờ, sau khi Quyền Để Đình tỉnh lại, thì lại trở về giành phụ nữ với Quyền Đế Sâm!
Mặc Sơ đi ra, đứng bên cạnh Quyền Đế Sâm, cô dịu dàng khoác tay Quyền Đế Sâm, sau đó nhìn về phía Quyền Đế Đình đang ngồi trên xe lăn rồi nói: "Chồng tôi không cho cậu ăn! Vậy thì cậu đi đi!"
Đương nhiên, cô phải đứng bên cạnh Quyền Đế Sâm, nghe theo tuyệt đối, không hề lý do không hề điều kiện.
Quyền Để Đình thấy Mặc Sơ nói như vậy, anh ta lập tức làm ra vẻ đáng thương: "Mặc Mặc, tôi đói lắm!"
Lúc này, Mặc Hàm chạy qua nói: "Chú, chú có vết thương, không được ăn hải sản, nếu không miệng vết thương sẽ khó lành và còn rất ngứa nữa. Daddy cháu nấu toàn sủi cảo tôm, chú xem cháu đối xử với chú tốt biết bao, tôm bên trong cháu đã ăn hết rồi, cho chú vỏ này!"
Quyền Đế Đình nhìn cô nhóc tinh linh quỷ quái này, tướng mạo của cô bé có vài phần giống Mặc Sơ, cô gái nhỏ làm người ta thấy yêu!
Cô bé chỉ ăn tôm, cho anh ta ăn vẻ!
"Chú ơi, hay là cháu đi kiếm cái khác ăn đi!" Quyền Đế Đình đẩy xe lăn rời đi.
Sau khi anh ta đi, Mặc Sơ mới không nhịn được cười ra tiếng.
Cũng chỉ Mặc Hàm mới nghĩ ra chiêu này, đuổi Quyền Đế Đình đi rồi.
Lúc này, Mặc Hàm chớp chớp mắt với Mặc Sa và Quyền Đế Sâm, chuyện đuổi người xấu cử giao cho cô bé đi!
Cả nhà vui vẻ hòa thuận ăn bữa sáng, Quyền Đế Sâm trở về phòng bệnh, Tả Điện Vũ đã mang văn kiện đến cho anh, những văn kiện gấp này cần Quyền Đế Sâm xử lý.
"Đế Sâm, em đi làm trước đây." Mặc Sơ tạm biệt anh.
Sau khi đến công ty, trong lúc vô ý Mặc Sơ nhìn thấy tư liệu của Thái Tiểu Mãn ở trong bộ phận nhân sự, người phụ nữ này mới hơn hai mươi tuổi, cuối cùng làm đủ chuyện xấu, tảng mạng trong miệng cá sấu, chỉ có thể nói là ác giả ác báo thôi!
Sáng sớm, trong phòng làm việc của cô có một người đàn ông đang chờ cô.
"Cô Mặc..." Lâm Mậu vừa trông thấy cô đã tới, anh ta có hơi sốt ruột bất an nói: "Tôi không muốn hẹn hò với Chu Huy Hủy nữa! Tôi không muốn ở bên cô ta!"
Mặc Sơ gật đầu: "Hôm qua hai người bắt đầu cuộc hẹn đầu tiên, đúng không? Nếu đã không hợp thì không sao. Anh Lâm, nếu còn có cô gái thích hợp với anh, tôi cũng sẽ rất nghiêm túc giới thiệu cho anh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!