Chu Hoa Hủy hô lên: "Tôi không muốn làm nghiên cứu, tôi muốn làm... yêu với tổng giám đốc Quyền!"
Lục Vũ Trạch chậc chậc hai tiếng: "Loại phụ nữ vạn người cưỡi như cô, tổng giám đốc Quyền sẽ coi trọng cô sao? Ném cô vào lò cải tạo lại, tổng giám đốc Quyền cũng sẽ không muốn cô! Không biết tự mình biết mình, lại còn cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"
Chu Hoa Hủy sợ hãi rồi: "Các anh thả tôi ra, tôi không muốn ở lại đây... tôi không cần làm nghiên cứu, tôi không cần."
Tả Điện Vũ còn lấy ra một chai nước khoáng rồi đưa cho Lục Vũ Trạch: "Đây là chai nước cô ta đưa cho tổng giám đốc Quyền, anh cũng hóa nghiệm một chút đi!"
"Không thành vấn đề, tôi cho cô ta uống một ít trước đã!" Lục Vũ Trạch không có lòng nhân từ như Cố Mộc Thành, nguyên tắc mà anh và Quyền Đế Sâm tuân theo là giống nhau, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta trả lại gấp mười.
Tất nhiên là Chu Hoa Hủy không chịu uống rồi, cô ta vốn đã có chứng nghiện tình dục, bây giờ còn thêm được hiệu trong nước nữa, sao mà cô ta chịu nổi?
Nhưng mà, Lục Vũ Trạch chính là mong chờ, anh ta muốn nghiên cứu một chút xem rốt cuộc trị số cao nhất của Chu Hoa Hủy là bao nhiêu!
Chu Hoa Hủy bịt miệng, Lục Vũ Trạch một tay kéo má cô ta ra, sau đó đổ chai nước vào miệng cô ta. Anh ta chỉ để lại một ít để đi hóa nghiệm thành phần trong nước thuốc.
Khi Lục Vũ Trạch buông cô ta ra, anh ta mới nói: "Đây chính là cái giá đắt mà cô phải trả khi dám tính kế tổng giám đốc Quyền!"
Chẳng mấy chốc, Chu Hoa Hủy đã vặn vẹo như con rắn, cô ta bắt đầu cởi quần áo ra, bắt ra phát ra các loại thanh âm...
Tả Điện Vũ chuẩn bị rời đi.
Lục Vũ Trạch trêu anh ta: "Không xem à?"
"Không có hứng thú!" Tả Điện Vũ đi ra ngoài, tất nhiên anh ta cũng không quên hỏi ngược lại Lục Vũ Trạch: "Anh đã xem nhiều rồi, anh còn có tính thú với phụ nữ nữa sao?"
Lục Vũ Trạch khụ khụ hai tiếng: "Tôi có tính thú với đàn ông!"
Tả Điện Vũ đen mặt, quý trọng sinh mệnh, anh ta phải cách xa bác sĩ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Mặc Sơ tan làm trở về nhà, nhìn thấy trên bàn đã bày vịt nướng Bắc Kinh, còn có một chai rượu trắng tinh khiết và thơm, cô lén ăn một miếng, vừa mới bỏ vào mồm, Quyền Đế Sâm đã bê ra một đĩa thịt bò trộn rau từ phòng bếp ra.
Cô ngửi thấy mùi thơm thì liền vui vẻ chạy đến bên cạnh anh.
Tối nay ông xã nam thần nấu cơm, đương nhiên là cô vui rồi.
Quyền Đế Sâm thấy miệng cô phình ra, anh liền biết cô đã ăn vụng rồi!
"Đi rửa tay!" Anh kêu.
Mặc Sơ đi rửa tay rồi đi ra, cô nhìn thấy anh rót một chén rượu, rượu trắng tinh khiết và thơm, nồng cháy mà say lâu, cô ngửi ngửi, nhăn mũi: "Em cũng muốn uống!"
"Em sẽ say!" Quyền Đế Sâm biết, cô uống một ít rượu vang cũng sẽ say.
Mặc Sơ vẫn nóng lòng muốn thử: "Em uống một ít ít thôi!"
Quyền Đế Sâm đưa chén rượu đến bên môi cô, cô há cái miệng nhỏ ra, chỉ uống lướt qua mà thôi.
"Rượu ngon!" Mặc Sơ khen: "Anh xem hiệp khách cổ đại của chúng ta, toàn uống rượu bát to, ăn thịt bát nhỏ, rong ruổi giang hồ tung hoành tứ hải hiệp cốt thùy mị! Rượu trắng là văn hóa truyền thống của chúng ta đó!"
Quyền Đế Sâm và cô vừa ăn vừa uống rượu, đa số là cô nói, anh nghe.
Khuôn mặt của Mặc Sơ đỏ bừng, cô nói: "Phải rồi, Đế Sâm, Chu Hoa Hủy tuyên bố cô ta muốn ngủ chồng em, em lo cô ta sẽ dùng quỷ kế, em không muốn bất kỳ người nào ngủ chồng em!".
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!