Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm

Mặc Sơ nhìn cô ta, mọi người cùng nhau lớn lên, từ nhỏ cô đã biết cô không phải con ruột nhà họ Mặc, cho nên, cô đã nhẫn nhịn hết thảy đắng cay. 

Sau khi trưởng thành, cô cố gắng làm việc, cô sống tích cực, cô hiểu hơn bất kỳ ai về ý nghĩa mà cuộc sống đã trao cho cô. 

20 

Từ nhỏ Mặc Chiêu Đệ đã quen thói giành đồ của Mặc Sở, trưởng thành rồi thì cướp chồng của cô! 

"Em chẳng có gì để phục hay không phục cả, thứ nhất, em rạch lên xe của chị thì em phải bồi thường theo giá thị trường, thứ hai, nếu em không bồi thường được, thì phải chịu trách nhiệm hình sự, chính là trách nhiệm hình sự đó!" Giọng điệu của Mặc Sơ rất nghiêm túc. 

Cô không thể nhân nhượng thêm được nữa, Mặc Chiêu Đệ không chỉ không rút ra bài học, trái lại cô ta ngày càng tệ hơn, cô ta đã tiến hành trả thù cô rồi. 

Mặc Chiêu Đệ lập tức thay đổi sắc mặt: "Mặc Sở, bây giờ chị có bản lĩnh rồi, chị muốn báo cảnh sát rồi làm gì thì cứ làm đi? Tốt xấu gì tôi cũng là em gái của chị, nhà họ Mặc chúng tôi nuôi chị lớn, sao chị có thể đối xử với tôi như vậy?" 

Mặc Sơ nhìn thẳng vào cô ta: "Nhà họ Mặc nuôi lớn tôi, tôi vẫn luôn dốc hết lòng đối xử với mấy người, nhưng em lại liên tục khiêu chiến giới hạn của tôi, Mặc Chiêu Đệ, nếu không phải em muốn được dạy dỗ thì tại sao biết rõ là phạm pháp lại còn đi rạch vào xe tôi? Cảnh sát là người bảo vệ công lý, không phải tôi muốn bảo họ làm gì là họ làm nấy!" 

Sau khi Mặc Sơ nói xong, cô nói với cảnh sát: "Các anh cứ làm việc công bằng! Cảm ơn!" 

"Vâng, bà Quyền!" Cảnh sát cũng đặc biệt khách khí với cô. 

Sau đó, Mặc Sơ nói với người của cửa hàng 45: "sửa chữa lành lặn chiếc xe, nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tôi, hoặc tổng giám đốc Quyền cũng được!" 

"Vâng! Bà Quyền!" Nhân viên phụ trách bảo dưỡng của cửa hàng 4s cung kính trả lời. 

Mặc Chiêu Đệ nhìn cô gái lớn lên như cỏ dại ở nhà cô ta năm xưa, giờ đang căn dặn người ta làm việc, người khác còn lễ phép cung kính với cô nữa. 

Tại sao? Tại sao? Mặc Chiêu Đệ có hàng vạn câu hỏi vì sao, loại người chỉ biết tranh giành mà không biết phấn đấu này, vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu tại sao đâu! 

Khi Trần Chân Dao nghe thấy là con gái ruột của mình sắp bị cảnh sát dẫn đi, bà ta vội vàng xông đến. 

Bà ta lập tức vọt đến trước mặt Mặc Sơ: "Mặc Sơ, sao con có thể đối xử với em gái của mình như vậy? Chiêu Đệ và con là chị em cùng lớn lên với nhau mà! Nhà chồng con nhiều xe như thế, chiếc xe này rạch xước rồi thì xước thôi! Con cũng đừng cần nó nữa, tiện thể cho Chiêu Đệ một ân tình, không phải là quá tốt sao? Tại sao con nhất định phải báo cảnh sát? Sao con cứ phải kéo con bé vào trong sở cảnh sát cơ chứ? Đối với Chiêu Đệ thì chắc chắn là con bé không đến nỗi chiếc xe này, nhưng mà, đối với Quyền Đế Sâm thì chẳng đáng một xu!" 

Mặc Sơ trừng mắt nhìn Trần Chân Dao, thì ra chiếc xe này bị rạch xước, là âm mưu của bọn họ đúng không? 

Làm gì có ai già mồm át lẽ phải như thế? Rạch xước xe rồi thì không cần xe này nữa hả? Lại còn muốn tặng nó cho Mặc Chiêu Đệ? 

Bởi vì cô là con gái nuôi, cho nên, cô vĩnh viễn đáng đời bị Mặc Chiêu Đệ tranh giành hết thảy! 

Bởi vì Mặc Chiêu Đệ là con gái ruột, cho nên, dĩ nhiên là Mặc Chiêu Đệ được hưởng thụ tất cả! 

Trần Chân Dao chỉ tay vào Mặc Sơ: "Hôm nay nếu con dám kiện Chiêu Đệ, mẹ sẽ cho con trở lại như hồi bé, chúng ta cũng không nhận nuôi con nữa, để con sống ở trong cô nhi viện, không người nào dám thu nhận con, con nghĩ con vẫn sẽ có cuộc sống như bây giờ sao?" 

Mặc Sơ nhìn chằm chằm vào mẹ nuôi: "Mẹ, lúc nào mẹ cũng dung túng cho Chiêu Đệ như thế, thì rồi cũng có một ngày con bé sẽ gây ra họa lớn, bây giờ con cho nó một ít dạy dỗ, không để cho con bé đi sai đường, mẹ không chỉ bảo vệ con bé như thế? Mẹ còn mắng con là không biết cảm ơn ư?" 

Mặc Chiêu Đệ ngông cuồng nói: "Chị chính là một bạch nhãn lang không biết đội ơn! Chị phải biết rằng, nhà họ Mặc đã nuôi chị, cả đời này chị cũng phải cõng cây thập tức của đạo đức, chị vĩnh viễn trở thành một con chó của nhà họ Mặc, trung thành và tận tâm không được hài lòng!" 

Mặc Sơ không để ý đến Mặc Chiêu Đệ đang phát rồ và ghen tị, cô chỉ nhìn Trần Chân Dao, bố mẹ ở nhà họ Mặc nghĩ như vậy thật sao? 

Trần Chân Dao nói với vẻ cây ngay không sợ chết đứng: "Mẹ là mẹ nuôi của con! Mẹ nói là được! Chiếc xe này bị rạch xước rồi thì thôi con bỏ nó đi, tặng cho mẹ! Hoặc là con tự bỏ tiền ra sửa, không liên quan gì đến Chiêu Đệ! Nếu con không đồng ý, mẹ sẽ đập đầu vào cái xe này, sau đó nói cho toàn thiên hạ biết, bây giờ con đã trở thành bà Quyền rồi, con đã bức tử người mẹ đã nhận nuôi con rồi!" 

Bất công và già mồm át lẽ phải, với cả chỉ trách tàn khốc như thế, trái tim của Mặc Sơ, vẫn sẽ đau từng trận. 

Chính vì cô biết cảm ân, cho nên cô mới quay về thăm hai ông bà nhà họ Mặc. 

Chính vì cô biết bây giờ Mặc Chiêu Đệ đang trên con đường càng đi càng xa, mới phải cần đến cảnh sát giáo dục cô ta. 

Nhưng mà, Trần Chân Dao vẫn bảo vệ Mặc Chiêu Đệ như báu vật như cũ, thậm chí là không tiếc áp đặt đạo đức, bà ta cũng không ngại lấy tính mạng ra uy hiếp, sao mà Mặc Sơ không buồn đây! 

Nhân viên của cửa hàng 4s và cảnh sát đang đứng bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa rồi! 

"Đã làm sai rồi thì nên chịu trừng phạt." Cảnh sát nói: "Bà bên trong bên khinh bảo vệ con gái đẻ như thế, sớm muộn gì cô ta cũng sẽ trở thành người phụ nữ xấu xa!" 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận