Bằng chứng mới của Mặc Sơ, lại nhấc lên sóng to gió lớn một lần nữa.
Thì ra, thân thể khó biết rõ đầu đuôi, còn dính líu đến chuyện mưu sát như thế này.
Đương nhiên là Long Diệu Thiên không chịu thừa nhận ông ta có làm chuyện này rồi!
người ứng cử chức tổng thống, tôi tuyệt đối sẽ không làm cái chuyện như
thế này! Cái này là Mặc Sơ nói xấu tôi!" Long Diệu Thiên phản bác: "Thử hỏi trên đời này, làm gì có đứa con gái nào nói xấu bố đẻ như thế này?"
Mặc Sở cười lạnh một tiếng: "Hổ dữ còn không ăn thịt con, xin hỏi trên đời này, sao lại có người bố đẻ nào muốn bóp chết con gái vậy?"
"Cô hãm hại tôi!" Long Diệu Thiên quay ra kêu oan ức: "Mặc Sở, tôi biết, tôi đã nợ cô nghĩa vụ nuôi dưỡng hai mươi tư năm, tôi bằng lòng bù đắp! Cô về nhà tôi lúc nào cũng được, tôi sẵn lòng cho cô tình thương của bố, bất luận là trên mặt tinh thần hay mặt tiền bạc, tôi đều bằng lòng bù đắp! Dù rằng người phụ nữ đã trộm hạt giống của tôi cũng không có xuất hiện nữa, nhưng, cô là con gái tôi, đây là sự thật! Nhưng mà, cô nói xấu và hãm hại tôi thì dừng ở đây thôi!"
Lúc này, Long Diệu Thiên lại ngược lại là sắm vai nhân vật người bố hiền lành.
Làm gì có chuyện Mặc Sơ sẽ bị một con rắn thâm độc làm cảm động cơ chứ, cô vẫn kiên trì nói: "Tôi tin vào sự công bằng của pháp luật, tôi tin vào phán đoán của thẩm phán!"
Thẩm phán nói: "Tôi sẽ thảo luận với bồi thẩm đoàn của chúng tôi trước, sau đó sẽ đưa ra phán quyết sau. Bây giờ tạm nghỉ".
Mặc Sơ ở trong phòng nghỉ chờ kết quả, cô hơi lo lắng bất an, mặc dù trong lòng cô, cô tin là mẹ không phải là người như thế.
Cô cũng biết, đó là những lời từ một phía của Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên muốn nói xấu mẹ cô thế nào cũng được.
Trong lòng Mặc Sơ, vẫn rất khó chịu.
Quyền Đế Sâm đưa tay ra, nắm chặt lấy tay cô, bàn tay nhỏ của cô rất lạnh.
Anh dỗ dành cô: "Lời mà Long Diệu Thiên nói, em không cần tin! Ông ta đùn đẩy trách nhiệm đó, Mặc Sơ, em đừng lo về kết quả của thẩm phán!"
Mặc SỢ gật đầu: "Em biết đạo lý này! Cảm ơn anh, Đế Sâm, cảm ơn anh luôn ở bên em!"
Mặc dù anh không thích cô nói hai chữ cảm ơn, nhưng mà, có đôi khi cô thật sự là không kìm lòng được.
Anh là anh hùng từ trên trời giáng xuống của cô, anh cũng là người đàn ông đi cùng cô trên đoạn đường đời!
Ai cũng yêu thích anh hùng, sự bầu bạn tế thủy trường lưu, cũng là ấm áp nhất.
Sau khi bồi thẩm đoàn đưa ra được kết quả, phiên tòa lại được mở lại.
Thẩm phán tuyên bố kết quả: "Bởi vì điểm đáng ngờ về lợi ích quy về bị cáo, dưới tình huống phía bị cáo không biết chuyện, không biết về sự tồn tại của con gái, không tồn tại tội vứt bỏ con gái, nhưng phải bồi thường tổn thất bao nhiêu năm nay cho con gái."
Mặc Sơ nghe đến đây, sắc mặt cô lập tức tái nhợt, dường như cô đã nhìn thấy nụ cười đắc ý của Long Diệu Thiên.
Mấu chốt nhất vẫn là phải có một nhân chứng, đó chính là mẹ đẻ của cô, người này không có mặt ở hiện trường, thì không ai phản bác được lời nói của Long Diệu Thiên.
Long Diệu Thiên cười đắc ý, ông ta biết, cho dù hiện giờ người phụ nữ đó đang ở đâu, bà ấy cũng không có gan đứng ra!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!