Mẹ của Tô San gạt đám đông sang một bên, chen lấn về phía trước: “Quyền Đế Sâm là ai?”
Mấy vị khách bàn luận sôi nổi: “Doanh nhân tài chính trẻ tuổi nhất trên thế giới, có thể làm mưa làm gió trong giới kinh doanh…”
“Trong tay anh ta có rất nhiều tài sản thuộc nhiều lĩnh vực, bao gồm nguồn năng lượng mới, y học, giải trí, trang sức, vân vân… nhiều không kể hết được.”
Ánh mắt mẹ nuôi Trần Chân Dao thẳng tắp, nếu như Quyền Đế Sâm là chồng của con gái ruột Mặc Chiêu Đệ của bà ta thì tốt biết mấy! Mặc Sơ cũng chẳng qua chỉ là con gái nuôi của nhà họ Mặc mà thôi, dựa vào cái gì mà cô có được người đàn ông tốt như vậy?
Tô San vẫn cố chấp không tin vào thân phận của Quyền Đế Sâm.
“Các người đừng để anh ta lừa! Anh ta chỉ nói vài câu khoác lác mà các người cũng tin được sao?” Tô San tức giận giậm chân: “Tôi còn có thể nói tôi là nữ diễn viên đã đoạt giải Oscar đấy!”
Advertisement
Tô San vẫn khăng khăng, hết lần này đến lần khác cô ta lại gặp phải một người cố chấp khác là Cố Vãn Vãn.
Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã đang từ trong đám đông đi tới, cô ấy nhảy cẫng lên, vung vẫy bàn tay nhỏ bé: “Anh à, nhanh qua đây nào!”
Cố Trạch Dã đang xử lý sự cố ở hội trường, vội vàng đi nhanh tới, anh ta cưng chiều ôm lấy Cố Vãn Vãn: “Em ấy à, lần này về nước rồi thì đừng đi nữa!”
“Đương nhiên rồi!” Cố Vãn Vãn vui vẻ, len lén nhìn Quyền Đế Sâm: “Em sẽ ở lại Thành phố S! Đúng rồi, anh à, bọn họ thế mà lại không nhận ra anh Sâm đấy!”
Cố Trạch Dã nhìn thoáng qua người anh em tốt của mình rồi cười giống như một con hồ ly, còn hùa vào bỏ đá xuống giếng: “Không còn cách nào, cậu ấy là người nkhiêm tốn, không thích khoe khoang đâu!” . Ngôn Tình Sủng
Thị trưởng Cố giơ tay khoác lên vai Quyền Đế Sâm, công khai quan hệ bạn bè thân thiết của họ.
“Ôi chao, Thị trưởng Cố...” Lúc đầu ông cụ nhà họ Tư đang an ủi những vị khách khác, lúc này nhìn thấy Cố Trạch Dã tới, ông ta vội vàng tiến tới bắt tay: “Thị trưởng Cố hạ mình đến chơi, thực sự là vinh hạnh cho khách sạn chúng tôi!”
Trong giới quan trường, Cố Trạch Dã là người ôn hòa và hiền lành, anh ta gật đầu, trực tiếp giới thiệu Quyền Đế Sâm: “Quyền Đế Sâm - nhà giàu siêu cấp của Thành phố S, Thị trưởng như tôi cũng cần cậu ta thúc đẩy nền kinh tế của thành phố chúng ta, nếu không tôi cũng không có mặt mũi nào đối diện với tất cả nhân dân thành phố.”
Ngụ ý là bản thân anh ta là Thị trưởng nhưng cũng không bằng cái tên giàu nứt đố đổ vách Quyền Đế Sâm này.
Sau khi Cố Trạch Dã nói như vậy, mọi người mới tin tưởng!
Thì ra anh đúng là Quyền Đế Sâm nổi tiếng lừng lẫy! Anh có thể đến hội trường tổ chức hôn lễ, đúng là vinh hạnh của tất cả mọi người!
“Tổng giám đốc Quyền, xin chào xin chào!” Ông cụ nhà họ Tư lập tức giơ tay ra.
Nhưng mà Quyền Đế Sâm không thèm nể mặt bất kỳ ai, kể cả mặt mũi của Cố Trạch Dã cũng không thèm kiêng kỵ gì, ánh mắt anh chỉ nhìn về phía Mặc Sơ đang đứng bên cạnh: “Có mệt không?”
Quyền Đế Sâm mặc kệ ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình, trong mắt anh chỉ nhìn thấy một người phụ nữ là Mặc Sơ!
Ông cụ nhà họ Tư rất xấu hổ nhưng cũng không thể nổi giận.
Mặc Sơ rất ngạc nhiên, cô giương đôi mắt xinh đẹp lên nhìn anh, lúc này anh mới là nhân vật chính mà sao lại hỏi cô như vậy chứ?
“Tôi không mệt.” Cô nhẹ nhàng đáp, giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo.
Tô San như muốn phát điên, cô ta muốn xé nát bộ váy cưới trắng noãn trên người xuống: “Sao có thể như vậy chứ? Mặc Sơ, cô không thể nào có được một người đàn ông tốt như vậy!”
Cố Vãn Vãn vô cùng phấn khởi nói: “Sao lại không có thể chứ? Sơ Sơ tài giỏi như vậy, ai bảo Sơ Sơ nhà tôi dịu dàng ấm áp hào phóng xinh đẹp đoan trang chứ? Anh trai tôi là Thị trưởng mà cũng thích cậu ấy đây!”
Khụ khụ khụ, đường đường là Thị trưởng Cố lại trở thành người theo đuổi Mặc Sơ, cũng chỉ có Cố Vãn Vãn mới dám nói như vậy!
Trong khoảng thời gian ngắn, một người không ai chú ý đến như Mặc Sơ lập tức trở thành người thu hút mọi ánh nhìn bởi vì Quyền Đế Sâm.