Chương 1111
Sau đó anh dẫn Hứa Minh Tâm ra ngoài, bọn họ cũng không quá khoa trang trước mặt người khác, người đi trước người đi sau, tránh tại mắt.
Lên đến xe, anh cười khẽ. “Anh cười cái gì vậy?” Cô nhìn anh nghi hoặc, có chút khó hiểu. “Anh lo rằng em sẽ xảy ra chuyện, nghĩ rằng em sẽ bị ức hiếp. Bây giờ xem ra anh là người thừa rồi. Cô gái nhỏ của anh, giờ cũng biết chống lại cái xấu rồi.”
“Em không thể mãi yếu đuối để cho kẻ khác ức hiếp được? Trước kia không thể có bản lĩnh tranh cha, giờ có rồi sao không phát huy chứ? Bọn họ đối với em như thế nào, em sẽ đổi lại họ như vậy, làm người phải có đi có lại. Người tốt thì bị ức hiếp, ngựa lành bị người cưỡi, đạo lý này em hiểu.”
“Chờ thêm một năm nữa, em có thể tranh chồng với người ta rồi.”
“Anh không sợ có người cướp anh đi à?”
Cô cười nói. “Chuyện đó anh không lo, dù sao anh cũng ưu tú như vậy.”
“Vương bà bán dưa tự bán tự khen (ý nói “Mèo khen mèo dài đuôi”). Đúng là không biết xấu hổ.
Cô ấy trợn mắt lườm, nhưng trong lòng vui thầm
Tranh chồng … Cảm giác này thật tuyệt.
Trong đầu cô hiện lên một khung cảnh như tranh, rất mạnh mẽ “Ngoan nào, đến tập đoàn cùng anh, làm thủ tục vào công ty. “Hả? Còn phải đến chỗ anh sao, chán phèo.”
“Em ở nơi khác anh không yên tâm, anh hứa với sẽ không để em đi cửa sau đâu.”
“Được rồi.”
Hôm nay cô gặp phải loại người này quả thật kinh tởm, cũng sợ lần sau sẽ ohair gặp phải hạng như vậy nữa.
Nếu như Cố Gia Huy đã hứa thế thì đến chỗ anh cũng được.
Chỉ là Cố Gia Huy ngoài miệng thì nói vậy, trong lòng thì lại nghĩ khác.
Anh rõ biết mình không nên đến, không thể âm thầm bảo vệ cô sao?
Vợ luôn trong tầm mắt là một loại hạnh phúc, anh không thể nhìn cô ấy chịu khổ.
Anh cười, đôi mắt phượng sâu bao nhiêu, rõ ràng là đang có ý xấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!