Anh vẫy tay với cô.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy dung mạo anh tuần hoàn mỹ không tì vết, cô vẫn hơi chưa tiếp
nhận được.
Cô hít sâu mấy cái, trong lòng không biết đã mặc niệm bao nhiêu lần: "Ông chủ đẹp trai này là vị hôn phu của tôi, không phải mộng cảnh" Thế này cô mới nhận rõ hiện thực.
Cô đi qua, theo bản năng muốn sờ nửa khuôn mặt vốn có vết sẹo của anh.
"Em vẫn chưa thể chấp nhận tối của hiện tại à?"
Cố Gia Huy mỉm cười, ôm lấy cái eo thon của cô, kéo thân mình mềm mại vào trong ngực.
Nhuyễn ngọc vào lòng, anh có chút tham lam, không nỡ buông ra.
Trong hơi thở đều là mùi hương nhàn nhạt trên người cô, thấm vào ruột gan.
"Anh đột nhiên trở nên đẹp trai, tôi vẫn hơi không quen."
Cô bĩu môi, vẫn còn hơi mất hứng.
"Từ xưa tới nay, người lớn lên xinh đẹp đều không phải kẻ dẽ bắt nạt! Anh xem Tô Đát Kỷ, Triệu Phi Yến, Dương quý phi, vân vân!"
"Tôi là đàn ông!"
"Đàn ông thì càng khó lường! Phụ nữ xinh đẹp là bình thường, đàn ông đẹp trai thật là thiên lý bất dung! Anh vừa mới đẹp trai, dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt, tôi... tôi còn chưa đến tuổi hợp pháp, tôi lại không buộc được anh!"
Cô sốt ruột nói.
Cổ Gia Huy nghe vậy thì dở khóc dở cười.
Người phụ nữ khác đều mong bạn trai mình cao to đẹp trai, nhưng cô thì khen ngược, mốn anh càng xấu càng an toàn.
"Em đang ghen à?"
"Còn lâu."
Cô nhỏ giọng nói thầm.
"Nhóc con, nếu tôi không chỉ trở nên đẹp trai, tôi còn đột ngột trở nên giàu có, em sẽ thể nào?"
"Cao phủ soái danh xứng với thực hả?"
"Ừm, em sẽ thế nào?" Cố Gia Huy hứng thú hỏi.
"Thế thì phải xem anh nhiều tiền cỡ nào!"
"Ngày mai em sẽ biết."
Trưa hôm sau, Hứa Minh Tâm đang ăn cơm với Bạch Thư Hân. Tối qua cô ấy say rượu đau đầu cả đêm, Lệ Nghiêm đã xin nghỉ giúp cô.
Thế là cô ngủ đến trưa ở ký túc, bây giờ mới dậy đi ăn chút chút gì đó.
Ti vi treo tường của canteen đang mở chương trình thời sự, vừa khéo liên quan đến tập đoàn J.C.
"Thân phận của người phụ trách tập đoàn JC ở hải ngoại vẫn luôn rất thần bí, không ngờ hôm nay nhân viên cấp cao tập đoàn bất ngờ mở cuộc họp báo khẩn. Vị phụ trách thần bí này, lần đầu tiên công khai gặp mặt mọi người."
"Hiện tại, phóng viên đài tôi đã có mặt ở hiện trường buổi họp báo, hiện giờ còn cách thời gian cuộc họp báo còn ba phút, mọi người mỏi mắt mong chờ nhé!"
Rất nhanh, ba phút đã trôi qua, cuộc họp báo chính thức mở màn.
Vậy mà, Hứa Minh Tâm lại nhìn thấy Khương Tuấn và Cố Gia Huy trên ti vi.
Khương Tuấn mở đường, còn có mấy thành viên lâu năm của hội đồng quản trị đang đi bên cạnh Cố Gia Huy, cuối cùng Cố Gia Huy ngồi vững vàng ở vị trí chính giữa.
Để lộ bảng tên, phía trên viết rõ rành rành mấy chữ: "CEO: Cổ Gia Huy."
Hứa Minh Tâm trợn mắt há hốc mồm, Bạch Thư Hân ngồi bên cạnh nắm chặt cánh tay cô.
"Đù mé, vị hôn phu của cậu thật trâu!"
Hứa Minh Tâm vẫn đang ngơ ngác, trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không phản ứng kịp.
Phóng viên bắt đầu hỏi kế hoạch phát triển của J.C, vô cùng quan tâm rằng liệu có xung đột nào giữa sự phát triển của J.C và tập đoàn Cố Thị hay không.