Chương 1305
“Anh đã đưa cho tôi một miếng đó, có cần tôi trả lại cho anh không “không cần, không quan trọng với tôi.”
Josh không nhìn vào đôi mắt anh ta, nhàn nhạt nói rồi nhanh chóng lên xe rời đi.
K ngồi ở bên cạnh, bầu không khí trong xe có chút nặng nề.
Cuối cùng, K mở miệng nói trước. “Ngày mai tôi đi thay anh, được chứ?”
“Ừm, cậu muốn thể nào cũng được, không cần xin chỉ thị của tôi, làm chuyện cậu muốn làm, chỉ cần cậu bình an quay về là được.”
“Được, tôi biết rồi.”
Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm đi tới quán cà phê chở trước, cuối cùng không gặp được Josh mà là một người đàn ông phương Đông khác.
Đội mũ, cầm gậy chống, đeo bao tay da.
Áo gió màu đen có chút huyền bí,
Anh ta đeo kính râm, khi nhìn thấy Hứa Trúc thì vẫy vẫy tay rồi đi đến ngồi xuống ghế.
Linh “Chào cô, tôi là cấp dưới của Josh, tới lấy lại huy hiệu gia tộc, xe của anh ta đang chờ ở bên ngoài.” Hứa Minh Tâm đưa mắt nhìn ra ngoài cửa, thật sự nhìn thấy xe của Josh, lúc này mới yên tâm hơn một chút
Huy hiệu gia tộc này trông có vẻ rất quý giá, nhiề dâu đưa sai người thì sẽ không hay.
Cô lấy đổ ra đặt vào trong tay của anh ta: “Ngại quả, gây thêm nhiều phiền toái như vậy cho các anh, mong anh Josh không phiền lòng “Ừm. K tháo kính mắt, lộ ra một đôi mắt sâu thẳm. “Cô tên là Hứa Minh Tâm phải không? Rất vui được làm quen với cô.”
“Hân hạnh hân hạnh, xin hỏi anh tên là gì?”
“Tôi… Tôi không có tên, tôi chỉ có một biệt danh là K. Chồng sắp cưới của cô đang phải người điều tra về tôi, nói với anh ta đừng uồng phi sức lực, anh ta không có khả năng tra ra được đầu. Nếu có cơ hội, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau, nhưng tôi hy vọng là chúng ta đừng bao giờ gặp lại nữa.”
“Anh…biết Cố Gia Huy?” Hứa Minh Tâm có chút kinh ngạc hỏi. “Không coi là quen biết, tôi chỉ là không thích bị người khác quan sát, cảm giác đó rất không thoải mái, Có nên khuyên anh ta đừng quá cứng đầu, sự thật có lẽ cũng không phải là giải thoát, mà là đau khổ. Bảo anh là cưới cô sớm một chút, yên ổn mà hưởng thụ cuộc sống. Đừng ra khỏi Đà Nẵng, cũng đừng làm liên luy tới gia tộc lớn nhất London “Anh… Rốt cuộc anh là ai?”
“Nói đến đây thối, chúc phúc cho hai người
Anh ta siết chặt nắm tay, nắm thật chặt huy hiệu gia tộc trong lòng bàn tay không lớn hơn đồng hồ quả quýt, độ cong tròn trịa găm vào thịt.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!