Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm

Nhưng trên thực tế, ở trong mắt người ngoài thì hai cốc nước chanh này không đáng một đồng, chẳng có giá trị đáng học hỏi nào. 

Nếu như cô không ở bên cạnh, anh sẽ chẳng thèm động, thậm chí còn keo kiệt cho một ảnh måt. 

Nhưng hiện tại, anh cảm thấy hai cốc nước chanh này rất quý báu. 

Bởi vì là một cốc nước chanh ngon nhất. 

Đúng vậy, bất kỳ thứ đồ gì, cho dù có không tốt đi chăng nữa, nó cũng có một mặt tích cực nhất. 

Anh không giỏi quan sát những điều nhỏ nhặt như thế, nhưng cô ở đây sẽ giúp anh lưu ý, này là được rồi. 

Anh nâng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, nói: "Đúng là rất ngon." 

"Đúng không đúng không, tôi cũng uống mấy chén rồi đấy!" 

Đồ ngốc, là vì em, nên cốc nước này mới có ý nghĩa khác, mới có cảm giác uống vào rất ngon. 

Nếu như không có em, thì nó sẽ nhạt nhẽo vô vị. 

"Sự việc đã giải quyết như thế nào rồi? Tên mập đó có làm khó anh không, sau chuyện này chắc chắn anh ta sẽ gây rắc rối cho anh đấy!" 

"Nếu anh ta tìm tôi gây sự, tôi mới vui đấy." 

"Tại sao?" Hứa Minh Tâm hơi không hiểu. 

"Em cũng đã nghe những lời anh ta nói lúc nãy rồi đấy, trong tay bố anh ta đang nắm khu đất tốt nhất ở phía đông, rất nhiều tập đoàn đều muốn. Ai ai cũng có thể ra giá cao, nhưng bố anh ta lại do dự không quyết, không biết nên cho ai, thì mới không đắc tội người khác." 

"Anh cả tôi cũng muốn, ông ta đã cho anh cả tôi rồi, chính là để đề phòng tôi trả thù anh ta. Nếu mà cho tôi, thì lại khó nói lại với phía anh cả tôi. Nhưng mà bây giờ, ông ta không muốn đắc tội người khác, nhưng con trai ông ta không biết điều, đã đắc tội tối trước rồi. Nếu tôi tóm con trai ông ta không thả thì ông ta sẽ làm thế nào đây?" 

"Vậy thì để nhận lỗi, chắc chắn ông ta sẽ nhường khu đất đó cho anh, vả lại còn không dám đòi giá cao, đúng không?" 

"Thật thông minh, thưởng cho em gọi món, muốn ăn gì thì ăn cái đó." 

Cố Gia Huy mỉm cười nói, sau đó anh đưa thực đơn đến trước mặt cô. 

Hứa Minh Tâm cũng không khách sáo, cô gọi ba món mặn một canh và hai bát cơm. 

"Đủ chưa?" 

"Đủ rồi đủ rồi, hai người thì làm gì ăn được nhiều thế này. 

Lúc này, Hứa Minh Tâm mới nhận ra là Cố Gia Huy đúng là gian thương, đoán chừng cái tên mập kia vẫn chưa biết mình đã bị tính kế, phỏng chừng anh ta sắp vừa khóc vừa đi về nhà mất. 

"Cố Gia Huy, anh vẫn luôn nhanh trí và biết tính kể người khác như thế này à?" 

Hứa Minh Tâm vừa ăn vừa vô tâm hỏi. 

Cố Gia Huy đang gắp thức ăn, nghe thấy câu này thì ngón tay khẽ cứng đờ. 

Anh nhẹ nhàng đặt đũa xuống, uống một miếng nước, bình tĩnh nói: "Không phải, người không phạm ta ta không phạm người." 

"Ò, như thế à." 

"Minh Tâm, nếu như có một ngày, em phát hiện ra anh không phải người tốt, thì em sẽ thế nào?" 

"Không phải người tốt, là sao?" Hứa Minh Tâm chưa có hiểu lắm, hơi mù mịt. 

"Không có gì, ăn thôi" 

Anh mỉm cười, sờ đầu cô ta, chuyển đề tài. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận