"Cô cũng không cần nói là tôi sẽ hại anh ấy, người đàn ông của tôi còn chưa nói gì, thì cô là cái thá gì, đến lượt cô ở đây văn vở nói nhảm với tôi sao? Mỗi người đều có tính nóng, không phải chỉ mỗi cô có đâu."
Cô buông lỏng người Trình Hoa ra, lạnh lùng nói.
"Tiễn khách."
Cô phun ra hai chữ cuối cùng, người giúp việc đưa Trình Hoa ra ngoài.
Lúc đi, Trình Hoa còn hoảng hốt, cô ta có cảm giác mình như đang nằm mơ.
Nếu không phải là mơ, vậy sao nhoáng cái mà Hứa Minh Tâm đã trở nên cường thế như thế?
Nếu không phải là mơ, cô ta đường đường là thiên kim nhà họ Trình, sao lại bị nhục nhã cơ chứ?
Đúng, đây nhất định là mơ!
Sau khi Trình Hoa đi, người giúp việc đồng loạt nhìn cô với ánh mắt sùng bái.
"Cô Hứa, dáng vẻ cô xử lý tiểu tam ban nãy thực sự là quá ngầu, tôi cho cô mấy like!"
"Đúng thế, tôi còn lo cô Hứa ngày thường dịu dàng, chắc chắn sẽ không nói lại cái Trình Hoa kia cơ, không ngờ cô Hứa có sức bật mạnh như vậy!"
"Haiz, ở lâu với Bạch Thư Hân, tôi cũng bị tẩy não rồi. Vừa nãy tôi ngầu lắm à?"
"Ừ ừ ừ, sao mà cô làm được vậy?"
"Hả? Tôi xem phim cung đình, hậu cung chiến nhau toàn như thế mà! Các cô có rảnh thì xem nhiều vào, rất có ích đấy! Ai ya, tôi quên mất cậu ba Cố rồi, canh giải rượu, canh giải rượu đâu?"
Hứa Minh Tâm mải đắc ý, quên mấy người đàn ông của mình, cô vội vàng hốt hoảng chạy vào bếp, sau đó bưng canh giải rượu lên tầng.
Chú An tiến lên mở cửa, nhưng ông ấy lại chặn cô ở ngoài cửa.
"Cậu ba Cố sao rồi, cháu đi vào chăm sóc anh ấy."
"Cái đó... ông chủ hơi không tiện, e là tối nay cô Hứa phải nghỉ ở phòng khách rồi, chỗ này để tôi chiếu cố cho, cô Hứa cứ yên tâm."
"Nhưng mà..."
Cô còn chưa nói xong, chú An đã đóng cửa lại.
Chú An đi vào trong phòng, Cố Gia Huy đang tắm nước lạnh ở bên trong.
Tác dụng của thuốc mê qua đi, thuốc kích dục phát huy tác dụng mới là cái đòi mạng nhất.
Anh lại không có phụ nữ có thể giải quyết, nên đành phải tắm nước lạnh.
"Ông chủ, ông chủ vẫn ổn chứ?"
"Ông nói xem!"
Bên trong truyền đến giọng nói bực mình của Cố Gia Huy, anh đang tranh đấu gian khổ với dục vọng.
Chú An đứng ở ngoài cũng lực bất tòng tâm, nhưng điều mà ông ấy quan tâm không phải cái này, mà là nhiệm vụ mà ông cụ giao cho mình ngày đó.
"Ông chủ, liệu chú An có thể cả gan hỏi một vấn đề riêng tư không?"
"Hỏi, hôm nay ông nói nhiều lắm đấy."
Cố Gia Huy không kiên nhẫn nói.
"Ông chủ... ông chủ có bệnh gì không tiện nói ra không, ví dụ như không dây được?"
Cố Gia Huy khóc ngất ở toilet.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!