"Tôi phải đi rồi, điện thoại liên lạc. Khương Tuấn tôi không đưa đi cùng nữa, tôi để cậu ấy lại để cậu ấy chăm sóc em, em phải giữ sức khỏe đấy."
"Đợi đã!"
Hứa Minh Tâm xiết chặt nắm tay, cố lấy dũng khí, kiễng mũi chân, cấp tốc hôn một cái lên môi anh.
Trong nháy mắt, hai má đỏ bừng. "Đây là con dấu, đóng dấu của tôi, anh đã là người của tôi rồi. Tôi biết nước ngoài có rất nhiều em gái tóc vàng mắt xanh, trước lồi sau vểnh, dáng người đẹp! Nhưng những cái đó đều không liên quan tới anh, anh là người đã có gia đình, anh phải nhớ trong nhà anh còn có một cô VỢ gào khóc đòi ăn, chờ anh bón, biết
chưa?"
Hứa Minh Tâm nói với vẻ nghiêm túc.
Người đàn ông đi ra ngoài, phải dạy dỗ thật tốt, không thể để anh quên gốc rễ.
Cố Gia Huy bị dáng vẻ này của cô làm cho bật cười.
Đột ngột rời đi thật không nỡ, thật là muốn đóng gói cô rồi mang đi.
"Biết rồi."
Dứt lời, anh cúi người đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ, giống như lông chim lướt qua mặt nước, mở ra một tầng gợn sóng trong lòng hồ.
Hứa Minh Tâm hơi cứng người.
Nụ hôn này khác với ngày thường, dịu dàng lưu luyến hơn vài phần, còn mang theo sự không nỡ rời xa nữa.
Cô có thể cảm nhận được.
"Đây là con dấu của tôi, em cũng không được nhìn người đàn ông khác, trong phim truyền hình cũng không được! Khương Tuấn, cậu trong kỹ cô ấy cho tôi, nếu cô ấy dám nhìn người đàn ông nào quá ba giây, không đúng, ba giây! Lập tức báo cáo."
"Ơ! Tôi yêu cầu anh, đầu có nghiêm khắc như thế!"
"Bây giờ em có thể yêu cầu lại!"
Hứa Minh Tâm nhụt chí nói.
Cuối cùng, Cố Gia Huy đã lên máy bay.
Cô ở sảnh nghỉ chân ở sân bay rất lâu.
Khương Tuấn nói: "Cô Hứa, cứ tiếp tục thế này, cô sắp trở thành hòn vọng phu rồi đấy! Ông chủ đã đi xa rồi!"
"Aizz, đột nhiên buồn lắm ý, đi ăn chút đồ an ủi tâm hồn đi."
"Ach..."
Cô Hứa thật đúng là lúc nào cũng không quên được ăn!
Mấy ngày sau khi Cổ Gia Huy đi vắng, cuộc sống của Hứa Minh Tâm vẫn diễn ra như bình thường.
Mặc dù không có anh có rất không quen, nhưng cô cũng không phải là không chuyện gì để làm.
Chỉ nguyên những động lớn bài tập số học thôi cũng đã đủ để tra tấn cô rồi.
Hàng ngày đều cần Cố Gia Huy dạy từ xa, mới có thể làm rõ được những bài đó.
Công việc của Bạch Thư Hân cũng đi vào quỹ đạo, bởi vì lần trước đã bàn điều kiện với Cổ Gia Huy, bây giờ cô ấy đã trở thành nhân viên chính thức.
Lại đến một cuối tuần nữa, hội học sinh tổ chức một buổi ăn cơm cùng nhau.
Cố Gia Huy nhận được tin, anh dặn đi dặn lại, dặn cô đừng uống rượu, ngoài ra để Khương Tuần trông cô.
Mỗi lần uống rượu xong, Hứa Minh Tâm đều lộn xộn, cô cũng không biết mình sau khi uống rượu rốt cuộc đã làm cải chuyện hoang đường gì.
Hình như, Cố Gia Huy rất sợ cô uống rượu, chẳng nhẽ mình uống rượu vào mặt mày sẽ trở nên đáng ghét, há ra cái mồm chậu máu hả?
Nếu lần sau có cơ hội, nhất định phải lắp một cái camera ở trong nhà xem mới được.
Cuộc gặp gỡ