Bố luôn thờ ơ chẳng thèm quan tâm cô, sao lần này lại đột nhiên gọi cô về nhà ăn cơm nhỉ?
Khương Tuấn vốn định đưa cô đi, nhưng lại bị cô từ chối.
Khương Tuấn cũng việc công việc của mình, nhưng lại vì việc đi lại của cô mà có điều hạn chế.
2
Cô chỉ về nhà thôi mà, vả lại bố biết quan hệ của cô và Cố Gia Huy, chắc chắn không dám làm gì cô đâu.
Có khi, còn nịnh không kịp đấy chứ.
Hứa Minh Tâm tự đi về nhà, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm bay vào mũi.
Mũi cô rất thính, cô ngửi ra ngay là mùi của món mà cô thích ăn.
Từ nhỏ đến lớn, bàn cơm luôn chiều theo Hứa An Kỳ, chuẩn bị đồ ăn ngon cho cô ta, nhưng chưa bao giờ băn khoăn về cảm nhận của cô.
Có một đoạn thời gian, cô rất muốn ăn thịt viên tứ hỉ, loại thịt viên to to đó, cắn một miếng cảm giác mùi thịt bao quanh, thật sự là quá tuyệt.
Sau này thèm ăn quá thì dì Lưu ở nhà bếp thấy cô đáng thương, lén nấu cho cô mấy viên.
Lần đó, cô ăn một phát hai bát cơm đầy, cảm thấy hạnh phúc chết đi được.
Tay nghề của dì Lưu, quá ngon quá ngon.
Hứa Minh Tâm nhanh chóng thay giày, ở phòng khách, Hứa Văn Mạnh đang nói gì đó với Hứa An Kỳ.
Thấy cô tới, Hứa Văn Mạnh đứng lên rồi nói: "Minh Tâm về rồi à, lâu lắm rồi cả nhà chúng ta không ăn cơm cùng nhau, lần này phải ăn một bữa ngon mới được."
"Vâng, bố"
"Bố phải đi gọi mẹ, sau này hai chị em con cũng sắp trở thành người một nhà rồi, nói chuyện vui vẻ nhé"
Hứa Văn Mạnh rời đi, phòng khách chỉ còn lại hai người bọn cô.
Cái kiểu ai cũng thấy ai ngứa mắt ấy.
"Người đàn ông của cô mới đi bao lâu, cô đã bắt đầu đêm không về ký túc rồi hả? Đúng là không có lễ nghĩa, vô liêm sỉ, thật xấu hổ!"
"Người đàn ông của tôi còn không quản tôi, cô quản tôi làm gì? Vả lại tôi ngủ ở nhà mẹ nuôi tôi, có vấn đề không?"
"Cô..."
Hứa An Kỳ bị nói cho thế thì á khẩu không trả lời được, sau khi ở chung với Cổ Gia Huy, Hứa Minh Tâm càng ngày càng to gan, dảm chống lại mình khắp nơi.
Trước kia không có phát hiện ra cô lại nhanh mồm nhanh miệng thế này, nếu không, chắc là hồi nhỏ mình đã cắn nát cô ta rồi!
"Hứa Minh Tâm, cô đừng có mà đắc ý sớm quá! Tôi nói cho cô biết, bây giờ không phải đang
nhà họ Cố, cô vẫn đang là em gái của tôi! Tôi bảo cô làm gì thì cô phải làm cái đó, nếu không tôi sẽ không khách khí với cô đâu!"
"Đi, rót trà cho tôi, tôi khát rồi."
Rót trà, việc này có người giúp việc chuyện làm rồi, nhưng để làm khó cô, Hứa An Kỳ bắt cô đi làm.
Hứa Minh Tâm không nói hai lời, chạy tới phòng bếp thật rồi pha một ấm trà rồi mang qua.
"Cô uống từ từ, cẩn thận nóng."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!