Anh ta im lặng một lúc lâu, bầu không khí cũng có chút ngột ngạt.
Không biết vì sao hình như cô nhìn thấy anh ta đang siết chặt bình thuốc, khớp xương dày đặc, gân xanh nổi lên.
Chẳng lẽ còn có điều bí ẩn gì hay sao?
Cô nhớ người hầu đã từng nói, anh ta có một người em gái.
“Thật xin lỗi” Cô không nhịn được nói.
William khẽ nhíu mày: “Tôi còn chưa nói cái gì mà, cô xin lỗi cái gì chứ?”
“Nhất định là có chuyện không tiện nói ra nên mới khiến anh khó xử như vậy. Đây là phong cách làm việc của anh, tôi và anh không thân lắm, cũng không nên mạo muội hỏi nhiều như vậy. Mặc dù anh đối với Diên rất nghiêm khắc, nhưng đối với tôi thật sự không có gì để nói. Chỉ có điều tôi cũng sẽ không cảm kích anh, xem anh như bạn bè được, vì dù sao cũng là do anh đưa tôi đến nơi này”
“Trái lại cô nhận rõ tình thế nhỉ? Tốt hơn mấy cô gái hung hăng làm “Vậy có phải t “Không cần, tôi cũng không phải là loại người tốt lành gì. Chồng của cô đang ở xung quanh đảo Sương Mù, chỉ là không tìm được tâm đảo ở đâu, chắc là còn phải bị nhốt mấy ngày nữa. Bây giờ cô cứ ở lại chỗ này vài ngày, sau đó tôi sẽ thả cô ra.”
“Anh muốn bắt tôi để uy hiếp Diên làm gì đó sao?”
“Muốn biết hả? Không nói cho cô biết. Nghỉ ngơi cho thật tốt đi, tôi sẽ không làm khó Diên, cũng sẽ không làm hại chồng của cô. Tôi cũng sẽ chiêu đãi thật tốt, sẽ không trọng nữ khinh nam”
William thản nhiên nói rồi lập tức quay người rời đi.
Vừa ra khỏi cửa thì thuộc hạ báo cáo tình hình.
¡ nên cảm ơn anh đã khen tôi không nhỉ?”
Đã tìm được thầy trừ tà kia, cũng đã đưa người đến phòng sách rồi.
William gật đầu, sau đó đi đến phòng sách.
Kỷ Nguyệt Trâm bị trói Cô cổ và chéo hai tay ra sau lưng, mắt cũng bị bịt lại, chỉ còn nghe được tiếng bước chân.
Có người đi vào đây.
Cô ta đang lười biếng ngủ thật ngon trong nhà, không ngờ lại bị người ta bắt đến đây. Cô ta đã trêu chọc trúng ai rồi?
“Anh… Anh là ai? Tại sao lại muốn bắt tôi?”
Đối phương không lên tiếng, nhưng cô ta có thể cảm nhận được hơi thở của người kia cách mình không xa, ánh mắt mạnh mẽ tìm tòi nhìn chăm chăm quanh khắp người cô ta, vướng víu thành đường, khiến cho.
cả người cô ta đều không được tự nhiên.
Ánh mắt này giống như báo săn nhìn trúng con mồi mà nó thích, giống như đang suy nghĩ nên cắn từ chỗ nào.
Bầu không khí nặng nề một lúc lâu thì cô ta mới nghe được giọng nói của người kia có chút khàn khàn, là điển hình của giọng trầm, lộ ra hơi thở bi thương, dường như đã từng trải rất nhiều.
“Cô có thể nhìn thấy quỷ thật sao?”
“Anh… Anh là khách cũ của tôi sao? Công việc của tôi làm đều rất trong sạch, tôi không có dọa dẫm vơ vét của ai. Mỗi một tòa nhà đã được tôi đuổi quỷ thì những linh hồn ác kia sẽ không quấy rầy con người nữa. Thật đấy”
“Người xấu sẽ biến thành ác quỷ, vậy người tốt thì sao? Người tốt cũng biến thành quỷ sao?”
“Thưa ngài.”
Thuộc hạ có chút kinh ngạc nhìn William, không phải là đến hỏi chuyện giữa Diên và Hứa Minh Tâm sao?
Sao lại lạc đề rồi?
Anh ta còn chưa nói xong thì sắc mặt của William đã lạnh đi, trực tiếp liếc mắt nhìn một cái, tất cả trong đó đều là sự lạnh lùng.