Hai chữ này, anh ta nghiến răng nói mạnh.
“Không phải chứ. Cái này không có gì nghiên cứu đâu.”
Cô ta lộ ra dáng vẻ khó xử, hận không thể cả đời này không gặp lại William nữa.
Cô không thế quên được dáng vẻ lạnh nhạt của anh ta ngày hôm nay, thật sự khiến cô cảm thấy kinh hãi.
William không nói nhiều nữa, mà cầm lấy tay cô ta, đặt vào trong tay cô ta thứ gì đó, năm chặt lại một chút.
Nhưng trong tay cô ta trống không, không có gì cả.
“Anh đặt cái gì vào vậy?”
“Lần sau nói với c‹ Không phải cô biết gọi hồn sao?
Vậy anh ném linh hồn của mình ở đây, lần sau lại gặp lại.
Cô nhóc này dường như cho mình một bất ngờ không nhỏ.
William trực tiếp mở cửa xe xuống dưới.
“Này, tôi phải trở về thế nào đây? Anh ta bị ngất rồi”
“Đợt một lát, anh ta sẽ tỉnh lại”
Anh ta không thèm quay đầu lại, nhàn nhạt nói, sau đó lên xe của mình.
Trong xe bầu không khí rất kỳ lạ.
Constantine vẫn luôn nói nhiều, cũng lựa chọn im lặng.
William nhận ra bầu không khí trong xe có chút kỳ lạ, một tay chống lên cửa xe, đè vào thái dương nói: “Tối nay các người có chút kỳ lạ”
“Trưởng quan, người kỳ lạ không phải chúng tôi, mà là anh mới đúng?” Constantine mạo hiểm nói.
“Sao lại nói như thế?”
“Từ khi nào… anh giết người bắt đầu dùng miệng vậy? Hơn nữa cũng không thấy máu. Lần đầu tiên tôi đích thân đi thực hiện nghiệm vụ, mức độ hoàn thành nhiệm vụ bằng không”
William bị nói có chút hơi xấu hổ, anh ta quả thật quên mất mục đích tối hôm nay đến đây.
“Lần này là ngoại Anh ta ho nhẹ một tiếng, che giấu sự xấu hổ của mình.
“Thật sao? Chỉ có một mình cô Trâm là ngoại lệ sao, hay là sau này anh thực hiện nhiệm vụ có liên quan đến phụ nữ, đều sẽ xuất hiện ngoại lệ.
“Constantine.”
Anh ta lạnh lùng gọi tên anh ta.
Constantine mím môi, không dám nhiều lời, sợ rước họa vào thân.
Trong xe lại khôi phục yên lặng.
Anh ta nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, sáng tỏ thanh lãnh.
Cũng nhớ đến khuôn mặt nhỏ bằng nắm tay của cô ta, vậy mà lại hôn lại.
Thật sự là một cô nhóc thú vị, rất giống Charlotte.
Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm có thể tự do đi lại, cũng không biết Kỷ Thiên Minh nhận được tin tức gì, vậy mà không còn ràng buộc cô ta nữa.
Cô ta cũng không biết, William đã đích thân gọi đến chào hỏi, nói là vì để báo đáp ân tình cô ta giúp hai anh em bọn họ gặp lại nhau.
Lời của người khác Kỷ Thiên Minh có thể không tin, nhưng lời của William, xưa nay không nói hai lời.
Đây là phẩm chất đặc biệt khi anh ta còn là người lính.
Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm không có việc gì thì chạy đến chỗ Hứa Minh Tâm, ăn no uống no, còn có một búp bê sữa có thể nghịch.