“Minh Tâm, cậu đừng có tự sát, cậu còn có tớ, còn có Cố Gia Huy mà”
Cô ấy nắm chặt tay cô, nghiêm túc nói.
Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, rốt cuộc mới nhận ra.
Cô suýt chút nữa thì quên mất, mình vẫn chưa giải thích chuyện này.
Cô và Diên không hề xảy ra chuyện gì cả.
“Sao lại là cậu đến? Cố Gia Huy đâu, sao anh ấy lại không đến thăm tớ?” Cô tò mò hỏi.
“Anh ấy cũng muốn vào, nhưng anh ấy sợ cậu thấy anh ấy rồi sẽ cảm thấy áy náy. Vì vậy anh ấy mời tớ đến đây an ủi cậu. Nhìn cậu có vẻ như vượt qua không khó lắm, cậu đã nghĩ thông rồi sao?”
Bạch Thư Hân nghỉ ngờ nhìn cô.
Hứa Minh Tâm mà cô ta biết là một người rất rõ ràng, yêu một người là cả thể xác lẫn tinh thần đều sẽ chung thủy với anh ta.
Nếu cô ở cùng người khác, cho dù bị ép buộc, cô cũng sẽ không thể vượt qua cửa ải của chính mình.
Nhưng bây giờ, như thể cô không sao, ngược lại khiến cho cô ta khiếp sợ.
“Minh Tâm, cậu không sao chứ?”
“Cậu cảm thấy sau khi tớ làm chuyện có lỗi với Cố Gia Huy, tớ còn có thể tốt đẹp đứng ở chỗ này sao?”
“Đó là bởi vì Cố Gia Huy đã cất giấu tất cả những thứ nguy hiểm ở đâu đó, cậu biết không? Cậu không phát hiện ra giấy dán tường có phủ một lớp bọt sao?”
Khi Hứa Minh Tâm nghe vậy, cô mới nhận thấy răng có một lớp bọt trên tường, sờ vào thấy mềm.
Khoảnh khắc đó, trái tim lập tức ấm lên.
Chỉ có kẻ nCốc này mới có thể bảo vệ tâm tình của cô cẩn thận như vậy.
Theo lý thuyết, tâm tình của anh giờ này cũng không thể chịu nổi.
Đôi mắt cô dần dần ẩm ướt, bởi vì cô cảm động.
Nhưng Bạch Thư Hân lại kinh hãi.
“Đừng khóc, tớ nói gì sai phải không? Minh Tâm, chúng ta phải sống mạnh mẽ. Chỉ khi còn sống, chúng ta mới có hy vọng.”
“Tớ không sao” Cô lau nước mắt, không giải thích nữa, vì sợ hiểu lầm càng thêm sâu.
“Tớ và Diên không có phát sinh cái gì cả, cuối cùng Halley đã gửi thuốc giải đến. Sau đó tớ được đưa vào một căn phòng khác, rồi chuyện gì xảy ra tớ cũng không biết nữa”
“Nói cách khác, cậu và Diên vẫn còn trong sạch?”
“Ừ. Chuyện này cảm ơn cậu ta nhiều lắm. Tớ thực sự muốn thỏa hiệp. Tớ không thể trơ mắt nhìn cậu ta chết trước mắt mình. Nếu không, tớ sẽ áy náy cả đời, cảm thấy cậu ta chết trong tay tớ”
Lúc cô nhắc đến chuyện này thì cảm thấy tâm tình vô cùng nặng nề.
Nếu cô thật sự làm chuyện có lỗi với Cố Gia Huy, cho dù anh không bận tâm, cô cũng sẽ không thể vượt qua rào cản trong lòng.
Cho dù còn sống, cô cũng không thể tiếp tục cùng Cố Gia Huy được.
Giờ nghĩ lại, Halley vẫn luôn mang ý nghĩ này, tìm cách chia rẽ vợ chồng họ.
Lần này chính Diên đã cứu mình, những gì cô nợ cậu ta thực sự càng ngày càng không rõ ràng.
“Đã như vậy thì tớ không lo nữa, thật sự làm tớ sợ muốn chết. Nếu cậu chết rồi, tớ sống sẽ rất tẻ nhạt, không có ai để tớ bắt nạt cả.”
“Cậu có bao giờ bắt nạt tớ đâu, có điều thật sự cảm ơn cậu.”